Mối lo ngại này bắt nguồn từ các động thái khiêu khích ngày càng rõ ràng của Trung Quốc trên Biển Đông. Kèm theo đó là các áp lực khác về kinh tế như sự xâm lăng và tràn ngập của hàng hóa giá rẻ từ Trung Quốc. Gần đây nhất là chuyện người Trung Quốc khai thác quặng nhôm ở Tây Nguyên. Từ các áp lực này, người Việt cảm thấy đang bị lấn át và đe dọa.
Thế nhưng nhìn một cách khách quan thì Trung Quốc được lợi gì và mất gì nếu họ đánh chiếm các đảo Trường Sa của Việt Nam? Và vì thế, liệu Trung Quốc có muốn tiến hành một cuộc chiến tranh ở Trường Sa trong tương lai gần? Với cán cân sức mạnh quân sự, đặc biệt là sức mạnh trên biển, quá trênh lệch như hiện nay, không ai có thể phủ nhận rằng nếu Trung Quốc đánh, họ sẽ chiếm được các đảo và bãi đá này. Vì thế, thôn tính và chiếm hữu là lợi ích đầu tiên.
Một chiến dịch quân sự trên biển chớp nhoáng và đạt được thành công toàn diện sẽ giúp thỏa mãn tinh thần dân tộc và khát vọng bành trướng lãnh thổ của Trung Quốc. Vì thế, có thể củng cố tính chính danh của lãnh đạo Trung Quốc cũng như lòng tin của dân chúng vào nhóm này. Đây là lợi ích thứ hai. Trong những trường hợp Trung Quốc cần củng cố lòng tin của dân chúng hoặc cần sử dụng chủ nghĩa dân tộc để thay đổi sự quan tâm tức thời của dư luận nội bộ thì đây là một lợi ích hết sức quan trọng.
Lợi ích thứ ba là thông qua việc kiểm soát các đảo và bãi đá ở Trường Sa, Trung Quốc có thêm bàn đạp vững chắc trong nỗ lực kiểm soát hoàn toàn Biển Đông bằng quân sự. Điều này đặc biệt quan trọng nếu Trung Quốc muốn đơn phương khai thác các nguồn tài nguyên dầu khí dưới đáy biển và không muốn các nước láng giềng tranh phần. Vì thế, khi giá trị các nguồn tài nguyên này càng lớn (thí dụ do giá dầu thế giới tăng quá cao, hoặc phát hiện ra các trữ lượng lớn dầu trong khu vực này), thì lợi ích này càng nổi bật.
Thứ tư là một thắng lợi chóng vánh sẽ đưa uy tín về quân sự của Trung Quốc lên cao hơn, giúp xây dựng vị thế bá chủ về quân sự của nước này trên thế giới. Đồng thời, nó cũng mang tính răn đe đối với các nước láng giềng khác đang có tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc. Tuy nhiên, thiệt hại đối với Trung Quốc cũng không nhỏ.
Thứ nhất là về dài hạn, cuộc xâm lược này không thể giúp Trung Quốc chiếm giữ hợp pháp Biển Đông. Lý do là nếu Việt Nam vẫn còn tồn tại với tư cách là một nước thì Việt Nam vẫn sẽ tiếp tục đấu tranh và vì thế vùng biển này vẫn luôn trong tình trạng bị tranh chấp. Mặt khác, ngay cả khi các đảo và bãi đá này được công nhận về mặt pháp lý là thuộc về Trung Quốc thì việc có thể sử dụng chúng để đòi các vùng đặc quyền kinh tế hay thềm lục địa mở rộng hay không cũng vẫn là một vấn đề gây tranh cãi.
Thứ hai là nguy cơ phát triển thành chiến tranh toàn diện (trên biển và trên bộ). Nguy cơ về một cuộc chiến tranh biên giới trên bộ với Việt Nam là có. Việc Việt Nam không trả đũa Trung Quốc trên bộ hồi năm 1988 có lẽ sẽ là bằng chứng rằng nguy cơ nổ ra chiến tranh toàn diện sẽ không cao. Tuy nhiên, nếu như vào năm 1988 rất ít người Việt biết về cuộc xâm lăng này thì hiện nay với khả năng thông tin nhanh nhạy, dư luận trong nước chắc chắn sẽ gây sức ép lớn đối với lãnh đạo Việt Nam theo hướng phát động một cuộc chiến trả đũa trên bộ.
Một cuộc chiến tranh biên giới có lẽ sẽ không dẫn tới bất kỳ thắng lợi quân sự đáng kể nào cho Việt Nam. Tuy thế, nó sẽ gây bất ổn và làm tê liệt các hoạt động kinh tế của các tỉnh phía nam của Trung Quốc giáp danh với Việt Nam. Đồng thời nó cũng buộc Trung Quốc phải tiêu tốn một nguồn lực đáng kể về sinh mạng, khí tài và của cải vào một cuộc chiến như vậy. Đây có lẽ là điều Trung Quốc chưa muốn trong ngắn hạn.
Thứ ba là nó không giải quyết triệt để vấn đề đảo và bãi đá trên Biển Đông trừ khi Trung Quốc tiếp tục đánh chiếm các đảo và bãi đá của Phillipines và Malaysia trong khu vực này. Nguy cơ về khả năng Trung Quốc đánh chiếm nốt các đảo còn lại ở Trường Sa sẽ đẩy các nước này vào thế cụm lại với nhau để chống lại Trung Quốc.
Thứ tư là nó làm nóng lên mối lo ngại của tất cả các nước láng giềng của Trung Quốc, kể cả Đài Loan. Trung Quốc không chỉ có tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải với Việt Nam, mà còn với hàng loạt các quốc gia khác như Phillipines, Malaysia, Đài Loan, Nhật Bản, Ấn Độ. Nguy cơ về một cuộc chiến tiềm tàng với Trung Quốc hiếu chiến có thể châm ngòi cho một cuộc chạy đua vũ trang mới giữa Trung Quốc với các nước láng giềng.
Thứ năm là nó làm gián đoạn hoạt động thương mại quốc tế. Tàu bè khoa lại trong khu vực này sẽ phải tìm các tuyến đường khác an toàn hơn, và vì thế tốn kém hơn về cả tiền bạc và thời gian. Ảnh hưởng của sự gián đoạn này tới kinh tế thế giới như thế nào là một dấu hỏi lớn. Trong ngắn hạn, nó sẽ làm sâu sắc thêm cuộc khủng hoảng kinh tế tồi tệ đang chỉ mới có một số chỉ dấu hồi phục mong manh.
Cuối cùng, việc duy trì quyền kiểm soát liên tục đối với lãnh hải trong đường chữ U bằng biện pháp quân sự là hết sức tốn kém. Mặc dù Việt Nam mất đảo, nhưng không có nghĩa là Việt Nam không thể tiến hành các cuộc tấn công mang tính quấy rối và làm gián đoạn các hoạt động kinh tế trên biển của Trung Quốc trong khu vực này.
Tóm lại, nếu Trung Quốc đánh, họ sẽ chiếm được các đảo và bãi đá ở Trường Sa từ tay Việt Nam. Trung Quốc sẽ đạt được một số lợi ích nhất định từ một cuộc xâm lược như vậy. Tuy nhiên, các tổn thất mà họ phải gánh chịu là không nhỏ. Tựu trung lại, nguy cơ về một cuộc xâm lăng quân sự trên biển là có, nhưng không lớn, đối với Việt Nam.
Vì vậy, có lẽ Việt Nam không nên thổi phồng nguy cơ này khi định hướng chính sách quốc phòng và ngoại giao. Đương nhiên điều này không có nghĩa Việt Nam không nên từng bước xây dựng khả năng phòng vệ trên biển để đón đầu một cuộc chiến tranh có thể có trên biển.
Trần Vinh Dự
26/08/2009
* Source: http://www.voanews.com/vietnamese/2009-08-26-voa14.cfm
Ủy Ban Thường Vụ Đệ Nạp Hồ Sơ Thềm Lục Địa VNCH
Như Quý Vị đã biết, Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa họp khoáng đại tại trụ sở LHQ ở New York từ 10/8 đế 11/9/2009 để cứu xét hồ sơ mở rộng ra 350 hải lý của các nước ven biển. Trong số hồ sơ này có 2 hồ sơ của Hà Nội đã nhân danh VN xin mở rộng Thềm Lục Địa nhưng thực chất là dâng Trường Sa, Hoàng Sa và phần lớn Vịnh Bắc Việt cho Bắc Kinh.
Do đó, sau buổi Hội Luận về vấn đề Thềm Lục Địa VN ngày 26/7/2009 tại Little Sàgòn do Ủy Ban Hồ Sơ Thềm Lục Địa VNCH tổ chức, một Kháng Thư phản đối 2 hồ sơ của Hà Nội với đông đảo chữ ký của đồng hương đã được Tiến Sĩ Phạm Kim Long, Hội Đồng Giáo Dục Học Khu Orange County, dịch sang Anh-ngữ và kịp thời gửi cho Uỷ Ban Thềm Lục Địa đúng vào ngày khai mạc 10/8/2009.
Tiếp sau Kháng Thư nói trên, DB Trần Thái Văn cũng vửa giúp gửi bảo đảm overnight một Thư Ngỏ đề ngày 18/8/2009 của giới luật gia VN ở hải ngoại nhằm mục đích yêu cầu Ủy Ban Thềm Lục Địa lưu ý về mặt thuần túy pháp lý 2 hồ sơ đầy tì vết từ hình thức đến nội dung của Hà Nội. Thư Ngỏ sẽ được gửi đi lần thứ 2 ngày 31/8/2009 với danh sách đầy đủ luật gia ký tên.
Vậy xin:
1) Quý vị luật gia sẵn lòng ký tên vào Thư Ngỏ sớm gửi "Tên, Họ, Địa chỉ [hay Tổ chức và Chức vụ] về địa chỉ email: taynguyen30570@yahoo.com.Địa chỉ email này đang được bảo vệ khỏi chương trình thư rác, bạn cần bật Javascript để xem nó
2) Quý vị đại diện các hội đoàn, đoàn thể ký tên yểm trợ Thư Ngỏ của Luật Sư Nguyễn Thành và nhóm Luật Gia. Xin gởi tên, họ, địa chỉ của quý vị cùng hội đoàn, đoàn thể của quý vị về địa chỉ email: taynguyen30570@yahoo.com.Địa chỉ email này đang được bảo vệ khỏi chương trình thư rác, bạn cần bật Javascript để xem nó
Xin trân trọng cám ơn sự yểm trợ của Quý Vị.
GS TS Nguyễn Thanh Liêm,
Chủ Tịch Uỷ Ban Thường Vụ Đệ Nạp Hồ Sơ Thềm Lục Địa VNCH
THƯ NGỎCủa Luật-gia Việt Nam ở Hải-ngoại về vấn đề Thềm Lục Địa Việt Nam
Kính gửi: -Đại Hội Đồng Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa Liên Hiệp Quốc
Đồng kính gửi: -Ông Tổng Thơ Ký Liên Hiệp Quốc,
-Chính Phủ các Quốc Gia Hội Viên Luật Biển LHQ 10/12/1982
Kính thưa Quý Vị,
Chúng tôi trân trọng gửi Thư Ngỏ này đến Quý Vị với tư cách các “Phụ Tá Công Lý”, tức các Luật Sư và Thẩm Phán từng phục vụ tại Miền Nam Việt Nam, tức Việt Nam Cộng Hoà trước đây, và tại các Quốc Gia trong Cộng Đồng Thế Giới Tự Do hiện nay.
Chúng tôi được biết Ủy Ban Phân Ranh Thềm Lục Địa LHQ sẽ họp đại hội từ ngày 10/8/2009 đến 11/9/2009 tại trụ sở LHQ ở New York để cứu xét lần đầu tiên hồ sơ về Thềm Lục Địa “mở rộng” đến 350 hải lý của các nước ven biển theo qui định của LHQ ngày 13/5/1999.
Trong số 51 hồ sơ đệ nạp tại Ủy Ban và sẽ được đem ra cứu xét có 2 hồ sơ của nhà cầm quyền Hà Nội; một đứng tên với Mã Lai ngày 6/5/2009 xin mở rộng Thềm Lục Địa VN ra ngoài 200 hải lý và một đứng tên VN ngày 7/5/2009 không xin mở rộng Thềm Lục Địa cho VN.
Kính thưa Quý Vị,
I. Vì quyết định của Quý Vị có ảnh hưởng trầm trọng đến hải phận và hải đảo mà dân tộc Việt Nam đã mất bao xương máu để bảo vệ và vì dân tộc Việt Nam hiện nay không được đại diện bởi một chính phủ hợp pháp do chính họ trực tiếp bầu ra, chúng tôi thấy có nghĩa vụ phải gửi Thư Ngỏ này đến Quý Vị để trân trọng yêu cầu Quý Vị bác bỏ 2 hồ sơ của nhà cầm quyền Hà Nội vì các lý do chính sau đây:
1. Nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay không phải là một chính quyền hợp pháp vì đã được hình thành từ sự vi phạm thô bạo từ Hiến Chương LHQ đến tất cả các Hiệp Ước Quốc Tế về VN mà nhà cầm quyền Hà Nội đã ký kết nên không thể nhân danh nước VN được.
Chúng tôi tin chắc rằng Quý Vị đều đã biết rất rõ nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay, tức Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà ở Miền Bắc VN trước đây, đã cùng với Hoa Kỳ và Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam ký kết với Việt Nam Cộng Hoà, tức chính quyền ở Miền Nam VN trước đây, Hiệp Định Hoà Bình Paris ngày 27/1/1973 nhằm “kết thúc chiến tranh và tái lập hoà bình tại Việt Nam.”
Điều 15 của Hiệp Định này minh định: “Việc thống nhất nước VN sẽ được thực hiện từng bước qua phương thức hoà bình trên căn bản thương nghị và thoả thuận giữa hai Miền Nam Bắc, không bên nào cưỡng ép bên nào, không bên nào thôn tính bên nào, thời gian thống nhất sẽ do Miền Bắc và Miền Nam đồng thuận.”
Sau đó 5 tuần lễ, để bảo đảm cho Hiệp Định Paris phải được tôn trọng nghiêm chỉnh, 12 nước trong đó có Hoa Kỳ, Liên Xô, Trung Quốc, Anh, Pháp và nhà cầm quyền Hà Nội lại ký Định Ước Quốc Tế ngày 2/3/1973 cũng tại Paris trước sự chứng minh của ông Tổng Thư-ký LHQ.
Điều 4 của Định Ước này minh định: “Các bên ký kết Định Ước này trân trọng cam kết sẽ triệt để tôn trọng những quyền căn bản của nhân dân VN như chủ quyền độc lập, thống nhất quốc gia và sự toàn vẹn lãnh thổ của VN.”
Thế nhưng, ngay sau khi ký kết 2 Hiệp Định và Định Ước Quốc Tế còn chưa ráo mực, nhà cầm quyền Hà Nội đã xua quân xâm chiếm Việt Nam Cộng Hoà, vi phạm trắng trợn các Hiệp Ước vừa ký kết và vi phạm thô bạo Hiến Chương LHQ về Hoà Bình. Do đó, nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay hay CHXHCNVN không thể được xem là một chính quyền hợp pháp để nộp hồ sơ về Thềm Lục Địa đại diện cho toàn thể nước VN được.
2. Nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay không do người dân trực tiếp và tự do bầu cử mà do đảng CSVN chọn lựa và chỉ đạo nên chỉ đại diện cho quyền lợi của đảng CSVN; do đó 2 hồ sơ của Hà Nội vì quyền lợi của đảng CSVN chứ không phải vì quyền lợi của nước VN.
Chúng tôi cũng tin chắc rằng Quý Vị đều đã biết rất rõ CHXHCNVN là 1 trong 4 nước cộng sản còn sót lại trên thế giới và nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay đã và đang áp dụng một chính sách độc tài toàn trị dựa vào một lực lượng công an hùng hậu và tàn bạo. Quốc Hội VN hiện nay, cơ quan quyền lực cao nhất của một nước, tuy hình thức là do dân bầu nhưng thực tế thì người dân chỉ được chọn trong một danh sách hầu hết là đảng viên đảng CSVN đã được đảng CSVN tuyển lựa trước. Quốc Hội bù nhìn này chỉ định Chính Phủ; như thế, nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay là do đảng CSVN chỉ định và hành động vì đảng CSVN chứ không phải vì nước VN.
Điều hiển nhiên trên đây được chứng minh cụ thể qua chính 2 hồ sơ nhà cầm quyền Hà Nội đã đệ trình Ủy Ban Thềm Lục Địa. Thật vậy, hồ sơ ngày 6/5/2009 nộp chung với Mã Lai tuy mang danh nghĩa xin mở rộng Thềm Lục Địa VN ra ngoài 200 hải lý nhưng vùng xin mở rộng hình tam giác ngược này phía dưới thì né đụng quần đảo Trường Sa và phía trên tránh chạm đến quần đảo Hoàng Sa, tức cố ý dành 2 quần đảo này cho bản đồ hình lưỡi bò do Trung Cộng tự vẽ bất chấp qui định của Luật Biển LHQ.
Hồ sơ ngày 7/5/2009 không những không xin mở rộng Thềm Lục Địa VN ra 350 hải lý mà VN có đầy đủ điều kiện để được hưởng mà nhà cầm quyền Hà Nội còn cố ý gạt quần đảo Hoàng Sa ra ngoài đường ranh 200 hải lý của VN với mưu toan đen tối dành quần đảo này và Vịnh Bắc Việt cho Trung Cộng. [Điều này sẽ được chứng minh rõ ràng hơn nữa ở phần 3 dưới đây].
Tóm lại, cả hai hồ sơ của nhà cầm quyền Hà Nội rõ ràng là vì quyền lợi của đảng CSTH mà đảng CSVN hiện đang hoàn toàn lệ thuộc chứ không phải vì quyền lợi của dân tộc VN mà nhà cầm quyền Hà Nội có trách nhiệm phải bảo vệ nên không thể là hồ sơ nhân danh nước VN được.
3. Hai hồ sơ của nhà cầm quyền Hà Nội nhằm che dấu mục tiêu bất chính là công khai hoá hay hợp pháp hoá những gì mà đảng CSVN và đảng CSTH đã thoả thuận ngầm với nhau qua Hiệp Ước bất bình đẳng và bất hợp pháp ngày 25/12/2000 chứ không phải nhằm mục đích xin mở rộng Thềm Lục Địa cho VN nên phải bị bác bỏ tức khắc.
Chúng tôi cũng hoàn toàn tin chắc rằng, với nhãn quan vô tư và dầy kinh nghiệm, Qúy Vị chỉ cần đọc qua 2 hồ sơ của nhà cầm quyền Hà Nội là đã nhận ra ngay tính cách không hợp lý và không bình thường của chúng. Có rất nhiều chi tiết hay dữ kiện có thể nêu ra đây để chứng minh tính cách khác thường hay vô lý này hay nói khác đi là sự che dấu mục tiêu đích thực của 2 hồ sơ giả danh xin mở rộng Thềm Lục Địa cho VN của nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay.
Tuy nhiên, vì thời lượng giới hạn của một Thư Ngỏ và nhất là vì tôn trọng thời gian của Quý Vị, chúng tôi chỉ xin nêu lên một chi tiết điển hình sau đây cũng đủ chứng minh hùng hồn rằng: Nhà cầm quyền Hà Nội đã lợi dụng việc Luật Biển LHQ 10/12/1982 cho phép các nước ven biển được xin mở rộng Thềm Lục Địa ra 350 hải lý để phục vụ tham vọng bành trướng của bá quyền Bắc Kinh chứ không phải là vì quyền lơi của VN mà lẽ ra nhà cầm quyền Hà Nội phải xin mở rộng Thềm Lục Địa ra 350 hải lý và bảo vệ chủ quyền 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa mà Trung Cộng đã và đang xâm chiếm bằng võ lực thô bạo.
Thật vậy, cả 2 hồ sơ ngày 6/5/2009 và 7/5/2009 của Hà Nội không những không xin mở rộng Thềm Lục Địa VN ra ngoài 200 hải lý mà VN có đầy đủ điều kiện theo qui định của Luật Biển LHQ 1982 để được hưởng mà bản đồ kỹ thuật của cả 2 hồ sơ này đều cố ý gạt 2 quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa vào bên trong chu vi của bản đồ hình lưỡi bò do Trung Cộng tự vẽ và đòi hỏi hết sức vô lý, bất chấp các qui định của Luật Biển LHQ 1982.
Hơn nữa, đường ranh giới 200 hải lý trong hồ sơ ngày 7/5/2009 đã được nhà cầm quyền Hà Nội cố ý cho dừng lại đột ngột và không lý do khi gặp quần đảo Hoàng Sa không ngoài ẩn ý quần đảo này đã được 2 đảng CSVN và đảng CSTH thoả thuận qua Hiệp Ước mà hai bên đã lén lút ký kết ngày 25/12/2000. Do đó, nếu Quý Vị chấp nhận hồ sơ này thì không khác gì Quý Vị đã tiếp tay cho nhà cầm quyền Hà Nội để mặc nhiên công nhận hay hợp pháp hoá Hiệp Ước bất bình đẳng và bất hợp pháp ngày 25/12/2000, trong đó đảng CSVN đã dâng cho đảng CSTH 20 ngàn km2 vùng Vịnh Bắc Việt của VN.
II. Tuy nhiên, trong trường hợp Quý Vị cho rằng dẫu sao thì nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay cũng là một thành viên của tổ chức Luật Biển LHQ 10/12/1982 nên Ủy Ban không thể không cứu xét 2 hồ sơ do Hà Nội đệ nạp:
1. Chúng tôi trân trọng thỉnh cầu Quý Vị, vì sự công bằng, hãy ghi vào nghị trình cứu xét hồ sơ về Thềm Lục Địa VN do cựu Thủ Tướng Nguyễn Bá Cẩn mà chúng tôi được biết là đã đệ nạp tại văn phòng ông Tổng Thư Ký LHQ ngày 27/4/2009, nhân danh Việt Nam Cộng Hòa, một chính quyền hợp pháp tại Miền Nam VN và đã bị nhà cầm quyền Hà Nội xâm chiếm thô bạo bằng võ lực như đã trình bầy ở trên.
Bởi lẽ, cho dù thực thể này hiện nay không còn tồn tại trên thực tế nhưng cho đến nay chưa hề bị xoá bỏ bởi một văn kiện quốc tế tương tự nào và về mặt thuần tuý pháp lý phải xem là nó vẫn tồn tại căn cứ vào các điều khoản của Hiệp Định Genève 20/7/1954 chia đôi Việt Nam, và Hiệp Định và Định Ước Quốc Tế Paris 1973 về chấm dứt chiến tranh lập lại Hòa Bình cho Việt Nam.
2. Vả chăng, nếu vì bất cứ lý do gì mà Quý Vị không thể xem hồ sơ của cựu Thủ Tướng Nguyễn Bá Cẩn nhân danh VNCH được, chúng tôi thỉnh cầu Quý Vị hãy xem hồ sơ này như một bằng chứng khả tín và cần thiết hay một tiếng chuông thứ hai trong lúc Quý Vị cứu xét 2 hồ sơ của Hà Nội, nhất là khi 2 hồ sơ này đầy tì vết như đã nói trên đây.
Thật vậy, sẽ là một thiếu sót trầm trọng và tai hại vô cùng về mặt thủ tục xét xử nếu Quý Vị không quan tâm gì đến các bằng chứng khả tín và giá trị trước khi quyết định một vấn đề hệ trọng vì liên quan tới Hiến Chương LHQ, các Hiệp Ước Quốc Tế và nhất là liên hệ tới hải phận và hải đảo của một quốc gia đang bị mưu toan thôn tính qua chính các hồ sơ Quý Vị cứu xét.
3. Sau hết, trong trường hợp Quý Vị thấy cần phải có thêm nhân chứng, vật chứng để quyết định của Quý Vị được vô tư, chính xác và không bị dị nghị, đặc biệt là đối với 2 hồ sơ đầy tì vết của Hà Nội, xin Quý Vị đừng ngần ngại liên lạc với chúng tôi hay với bất cứ tổ chức hoặc cá nhân nào mà Quý Vị cho là có thể mời đến để trình bầy trước Quý Vị những điều cần thiết mà Quý Vị cần biết về vấn đề hệ trọng này.
Chúng tôi bày tỏ nơi đây sự tôn kính và tình cảm tốt đẹp đối với Quý Vị, những người mà chúng tôi hoàn toàn tin cậy về lòng công chính và sự vô tư khi quyết định một vấn đề có liên quan đến Hiến Chương LHQ, các Hiệp Ước Quốc Tế và sự toàn vẹn hải phận và hải đảo của Việt Nam, một nước đang bị đảng CSTH mưu toan xâm chiếm với sự tiếp tay của đảng CSVN, tức nhà cầm quyền Hà Nội hiện nay qua 2 hồ sơ về Thềm Lục Địa đã đệ nạp Quý Vị.
Chân thành cám ơn Quý Vị đã quan tâm và dành thời gian cho vấn đề vô cùng hệ trọng nói trên.
California, Hoa Kỳ, ngày 21 tháng 8 năm 2009
-LS Trần Thái Văn, Dân Biểu Quốc Hội Tiểu Bang California
-TP Phan Quang Tuệ, Chủ Tịch Hội Luật Gia Việt Nam California
-LS Nguyễn Thành, Điều-hợp-viên Nhóm Công Lý & Hoà Bình cho Hoàng Sa & Trường Sa VN
-LS Thiên Ý Nguyễn Văn Thắng, Chủ Tịch Câu Lạc Bộ Luật Khoa Việt Nam Texas
-LS Trần Sơn Hà, nguyên Chủ Tịch Hội Ái Hữu Luật Khoa Việt Nam tại Hoa Kỳ
-LS Đoàn Thanh Liêm, Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam
-LS Nguyễn Thu Hương, 730 Story Road, Suite 4, San Jose, CA 95122
OPEN LETTER
From: The Vietnamese Overseas Lawyers Regarding the Continental Shelf of Vietnam
To: The United Nations Commission on the Limits on the Continental Shelf – 24th Session
The Honorable Ban Kee-Moon, Secretary General of the United Nations
The Governments of the Member Nations of the Convention on the Law of the Sea
This Open Letter is submitted to you by the Vietnamese “Justice Assistants,” who have served as judges, prosecutors or lawyers in the former Republic of Vietnam and are currently living outside of Vietnam.
We have learned that the United Nations Commission on the Limits on the Continental Shelf will have a general session from August 10, 2009 to September 11, 2009 in New York to consider for the first time the documents regarding the issue of the Continental Shelf Extension to 350 nautical miles of coastal states as determined by the United Nations on May 13, 1999.
Among the 51 documents submitted to the Commission for consideration, there were two documents submitted by the Hanoi authorities: one is a Vietnam-Malaysia joint submission, dated May 6, 2009, requesting an extension beyond 200 nautical miles of Vietnam’s continental shelf; and another signed only by Hanoi, dated May 7, 2009, in which there is no request for an extension of the continental shelf.
I. Because your decision may seriously harm the sovereignty of the territory that the Vietnamese people have shed immeasurable amounts of blood to defend, and because our people are not represented by a freely elected government, we have an obligation to submit this Open Letter to you to request that you refute both of Hanoi’s documents for the following reasons:
1] The current regime in Hanoi is not a legal government as it was founded in violation of the United Nations’ Charter regulations on Peace and in flagrant breach of international accords which Vietnam has signed. Therefore, the Hanoi government may not be legally competent to submit the documents on behalf of the state of Vietnam.
We believe you know that the current government in Hanoi is the successor of the former Democratic Republic of Vietnam in North Vietnam, which, along with the so-called Provisionary Revolutionary Government of South Vietnam, signed with the United States and the Republic of Vietnam the Paris Peace Agreement of January 27, 1973 to end the war and restore peace in Vietnam.
Article 15 of this agreement specifies: “The reunification of Viet-Nam shall be carried out step by step through peaceful means on the basis of discussions and agreements between North and South Viet-Nam, without coercion or annexation by either party, and without foreign interference. The time for reunification will be agreed upon by North and South Vietnam...”
Five weeks later, to ensure that the Paris Agreement would be honored, 12 countries, including the United States, the Soviet Union, the United Kingdom, France and the Hanoi authorities, signed an international concordat on March 2, 1973 in Paris. Article 4 of the concordat defines that “the signing parties pledge absolute respect to the basic rights of the Vietnamese people and the independence, unification and the territorial integrity of Vietnam.”
However, after signing the Agreement and the Concordat, Hanoi authorities had their troops invade the Republic of Vietnam, blatantly violating the signed agreements and the United Nations Charter regulations on Peace. Therefore, the Socialist Republic of Vietnam regime cannot be regarded as a legal government with the right to submit a document concerning the continental shelf on behalf of the Vietnamese nation.
2] The current Hanoi authorities are not directly elected by the people in free elections. Rather, they are selected by the Communist Party, so they represent only the interests of the Party, not the interests of Vietnam.
As you are well aware, the Socialist Republic of Vietnam is one of the four existing communist regimes in the world, and the Hanoi government has been ruling the nation with totalitarian, despotic policies, relying on its powerful and brutal police force. The National Assembly in Hanoi, the country’s highest ruling branch, is elected by the people in form only. The voters are allowed to vote only for the candidates the Communist Party preselects. This puppet legislature appoints members of the executive branch. Thus the Hanoi government is installed by the Communist Party and works for the Party, not for the Vietnamese people.
The above-mentioned fact is concretely demonstrated by the two documents that Hanoi submitted to the Commission on the Continental Shelf. Although the Hanoi-Malaysia joint submission requests the extension of Vietnam’s continental shelf to more than 200 nautical miles, the triangular area on the proposed extension map excludes the Spratly Islands in the south and the Paracel Islands in the north. The document is intentionally designed to yield these two groups of islands to the immense “tongue-shaped” portion of the Pacific Ocean claimed by China, disregarding the articles of the U.N. Sea Law. Furthermore, the 200-mile line of the economic exclusive zone presented in the documents intentionally excludes the Paracel Islands, obviously in a conspiracy to give up these groups of islands and the Gulf of Tonkin to the Chinese. (This issue will be proved more clearly in Part 3). Most concerning is that the Hanoi document dated May 7, 2009, does not request the 350-mile extension which Vietnam is eligible to request.
3] Ultimately, both of Hanoi’s submissions were made in order to conceal its illicit purpose, which is to publicly recognize or legalize the tacit agreements between the two Communist Parties of China and Vietnam made in the unequal and illegal Accord of December 25, 2000. Therein, the Vietnamese Communist Party agreed not to demand a continental shelf extension for Vietnam. Therefore, the two submissions must be refuted right away.
We also believe that with your impartiality and your experiences, a brief review of the two documents reveals the irrational and peculiar nature of Hanoi’s submissions. There are many examples in the submissions, but this open letter will focus on only one of Hanoi’s deceptions.
Given the limited length of an open letter and out respect for your busy schedule, we would like to raise the following example, which clearly demonstrates that the Hanoi authorities are taking advantage of the UN Convention on the Law of the Sea, which allowed coastal states to make submissions for the extension of the continental shelf to 350 nautical miles. In order to serve the interests of Vietnam, and not China’s expansionist ambitions, Hanoi’s authorities should have requested the 350-mile extension of Vietnam’s continental shelf to maintain her sovereignty over the Paracel and the Spratly Islands, which China has occupied by crude military power.
But, in both submissions Hanoi not only fails to demand the extension of continental shelf beyond 200 nautical miles that Vietnam is eligible to acquire according to the 1982 Convention on the Law of the Sea, but also deliberately leaves out the Paracel and the Spratly Islands so that these islands could be included in the immense “tongue-shaped” zone on the Pacific unilaterally drawn and unreasonably claimed by China, in disregard of the 1982 Convention on the Law of the Sea.
Furthermore, the boundary line of the 200-nautical-mile Exclusive Economic Zone drawn on Hanoi’s submission dated May 7, 2009 abruptly ends when it reaches the Paracel Islands area. It must result from the compromise in the agreement that the two sides stealthily signed on December 25, 2000. Therefore, if you approve this submission, you will assist Hanoi in achieving the implicit recognition or legalization of the unequal and illegal agreement of December 25, 2000, by which the Vietnam Communist regime conceded about 20,000 square kilometers of the Tonkin territorial waters to China.
II. However, if you must consider Hanoi’s two submissions, we suggest that:
1] For the sake of justice, please consider the submission on the issue made by the former Prime Minister of the pre-1975 Republic of Vietnam, Mr. Nguyen Ba Can, on behalf of the former Republic, the legal government of South Vietnam, which was overthrown by force. His document was registered at the office of the UN Secretary General on April 27, 2009.
Although the Republic of Vietnam does not actually exist, so far it has not been abolished by any international document. Therefore, as a matter of law, the Republic of Vietnam should be regarded as an existing institution based on the 1954 Geneva Agreement and the 1973 Paris Agreements.
2] If for any reason you could not consider Nguyen Ba Can’s submission, we demand that you regard this document as necessary and reliable evidence or as a secondary opinion while you are considering the two Hanoi’s documents.
It would be a grave shortcoming and a detriment to the procedural process if you disregard reliable and valuable evidence in making the decision of a very important case concerning the United Nations Charter, International Accords, and a nation’s territorial waters and islands.
3] Finally, if you think it necessary to have more witnesses and evidence in order to make a proper decision regarding Hanoi’s flawed submissions, please feel free to contact us or any organization or individual whom you think are able to provide you with the facts you need to better understand these important matters.
We would like to express our high regards and sincere sympathy to you. We fully trust in your fairness and impartiality while you are making decisions relating to the United Nations Charter, the international treaties and the integrity of the waters and the islands of Vietnam, a country that is under the threat of being invaded by the Chinese Communists with the collaboration of the Vietnamese Communists through the above mentioned documents.
Thank you for your attention and for your time spent in dealing with this very important issue.
Our highest regards,
Executed in California, United States of America on August 21, 2009.
-Tran Thai Van, Assemblyman of California Legislature
-Phan Quang Tue, President of California Vietnamese Lawyers Association
-Nguyen Thanh, Coordinator of Justice & Peace Group for Paracel & Spratly Islands of Vietnam
-Tran Son Ha, Former President of Vietnamese American Law Foundation
-Nguyen Van Thang, Chairman of Vietnamese Law Association, Texas
-Doan Thanh Liem, Vietnam Human Rights Network
-Nguyen Thu Huong, 730 Story Road, Suite 4, San Jose, California 95122
Địa chỉ tin tức trên ▼ http://thangtien.de/index.php?option=com_content&task=view&id=4135&Itemid=311m
Đọc giả thích xem tin tức mới cập nhật mỗi ngày, hoặc nghe đọc tài liệu tham khảo, xin hãy nhấn vào Websites dưới đây ▼
www.tiengnoitudodanchu.org
www.huyenthoai.org
Quí vị ở VN muốn vượt tường lửa nhanh, hãy nhấn vào Website dưới đây, sau đó đánh địa chỉ trang mạng nào bạn muốn tìm sẽ vô được một cách dễ dàng!
www.anonymouse.org/anonwww.html
www.anonymouse.org/anonwww.html
Khi đã mở Web vượt tường lửa ra xong, các bạn hãy copy website nào muốn tìm, hoặc đánh địa chỉ Website vào cái khung nhỏ nằm trong hàng chữ màu đen đậm giống dưới đây ▼
Enter website address:
Ví dụ: ► www.rfa.org/vietnamese
Quí vị ở VN muốn vượt tường lửa nhanh, hãy nhấn vào Website dưới đây, sau đó đánh địa chỉ trang mạng nào bạn muốn tìm sẽ vô được một cách dễ dàng!
www.anonymouse.org/anonwww.html
www.anonymouse.org/anonwww.html
Khi đã mở Web vượt tường lửa ra xong, các bạn hãy copy website nào muốn tìm, hoặc đánh địa chỉ Website vào cái khung nhỏ nằm trong hàng chữ màu đen đậm giống dưới đây ▼
Enter website address:
Ví dụ: ► www.rfa.org/vietnamese
Kế tiếp nhấn hàng chữ nằm bên tay phải giống như dưới đây▼
Suft Anonymously
Suft Anonymously
Ghi Chú: Khi đến cuối trang, quí vị thích xem tiếp thì hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ ở dưới ▼ Newer Post, Home, Older Posts