30 December, 2009

Não trạng nào, cáo trạng ấy & UBBV Quyền Làm Người VN tố cáo phiên toà giả trá kết tội ông Trần Anh Kim


Não trạng nào, cáo trạng ấy
Hà Thuỷ

Ngày 23-11-2009, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao đã ban hành cáo trạng số 09, làm cơ sở cho việc xét xử các ông Trần Anh Kim, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long. Truyền thông đưa tin ông Trần Anh Kim sẽ ra tòa vào ngày 28-12 tới đây; và phiên tòa cho những người còn lại sẽ là ngày 20, 21 tháng 01, 2010. Ngày xét xử đang đến rất gần, nhưng những người dân có lương tâm đọc bản cáo trạng đều không khỏi bức xúc. Bản cáo trạng cho thấy não trạng lúng túng, cùng đường của Đảng Cộng sản trong việc ghép tội nhằm che giấu sự bức hại tù nhân chính trị hiện nay.

‘Chống’ chính quyền nhân dân?

Theo cáo trạng, tất cả những người bị xét xử đợt này đều vi phạm Điều 79 Bộ luật hình sự, tức “hoạt động thành lập hoặc tham gia tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Tội của Trần Huỳnh Duy Thức là đã tuyên thệ trong “Tuyên ngôn Lạc Hồng” rằng sẽ “giành lấy quyền lực chính trị cho toàn dân chúng”, rồi kêu gọi các cá nhân trong và ngoài nước, mà theo Đảng Cộng sản là “có tư tưởng thù địch chống Việt Nam”, ủng hộ “Nhóm nghiên cứu Chấn”. Khi buộc tội cá nhân này đòi trả lại quyền chính trị lại cho dân chúng, cáo trạng cũng đồng thời gián tiếp thừa nhận Đảng Cộng sản đã tước đoạt quyền chính trị của người dân. Mặt khác, cáo trạng đã cố ý né tránh việc giải thích và chứng minh rõ trước pháp luật: cụ thể là ai, ở đâu, làm gì và làm như thế nào để thể hiện thù địch chống Việt Nam. Danh xưng quốc gia và dân tộc Việt Nam đã bị Đảng Cộng sản lạm dụng, áp đặt cho số đông nhằm loại trừ và tiêu diệt những người khác chính kiến với Đảng. Đúng ra, cáo trạng phải cho rằng những người bị truy tố chính là những người chống lại tội ác và sự trì trệ cản đường của Đảng Cộng sản. Hoàn toàn không có ai “chống Việt Nam” theo nghĩa chống lại nhân dân, dân tộc cả.

Cáo trạng còn kết tội Trần Huỳnh Duy Thức là đã nhìn nhận đánh giá chủ quan các hiện tượng tiêu cực xã hội. Vậy chính những tiêu cực ấy bị công khai chỉ trích trước các kỳ họp Quốc hội mà cả nước nghe thấy, càng nặng nề hơn gấp nhiều lần, buộc chính phủ phải nghiên cứu trả lời và tiếp thu sửa chữa, là chủ quan hay khách quan? Tại sao đại biểu Quốc hội được chất vấn đến mức đó, mà người dân khi lập ra nhóm nghiên cứu và phát biểu chính kiến của mình lại bị ghép tội chống phá chính quyền nhân dân? Hơn thế nữa, một nhận định chủ quan của cá nhân về tiêu cực xã hội không thể là cơ sở và không đủ điều kiện buộc tội, ra tòa. Nhân dịp này, đề nghị Viện Kiểm sát tối cao cũng cần cho biết rõ trước công luận như thế nào là khái niệm “chính quyền nhân dân”, vì ở Việt Nam hiện nay hoàn toàn không có chính quyền nhân dân theo đúng nghĩa, bởi bầu cử “đảng cử, dân bầu” ở Việt Nam không hề tự do, công bằng.

Đến các nhận định hàng ngũ đảng viên cộng sản Việt Nam có hai thành phần cấp tiến và bảo thủ cũng bị cho là là nói xấu Đảng, gây chia rẽ. Vậy những đảng viên lão thành trả thẻ ra khỏi Đảng, những tiếng nói trong Đảng, trong trí thức và nhiều người dân hiện nay phản đối Bộ chính trị là gì? Đó không phải là những người cấp tiến hay sao? Cáo trạng cũng buộc tội Blog Trần Đông Chấn đề cập cuộc khủng hoảng kinh tế ở Việt Nam với dự báo chắc chắn dẫn đến sự sụp đổ xã hội một cách trầm trọng. Có gì trở thành tội phạm nếu đó là một dự báo? Ai và điều luật nào cấm người dân tự do nói lên một dự báo xã hội?

Về bài nhân 79 năm thành lập Đảng cộng sản, Trần Huỳnh Duy Thức viết: “Triều đại cộng sản Việt Nam sẽ suy vong nhanh chóng là tất yếu không thể cản lại được bởi chính sách sai lầm của nó”, cũng bị buộc tội lật đổ chính quyền nhân dân. Soi kỹ từng chữ, chẳng thấy người viết đề cập đến chính quyền nhân dân, mà chỉ thêm lần nữa đề cập về Đảng cộng sản. Hai đối tượng này hoàn toàn khác nhau, làm sao buộc tội chống chính quyền nhân dân? Nếu buộc được thì chỉ có thể đây là chính quyền của Đảng! Ngay cả việc Lê Thăng Long và Trần Huỳnh Duy Thức có ý định tự ứng cử vào Quốc hội hay vận động chuyển từ thể chế nhất nguyên độc đảng không có cạnh tranh trên chính trường hiện nay sang chế độ đa nguyên đa đảng, thì điều đó cũng không phải là tội lật đổ chính quyền nhân dân. Những người đang bị truy tố là ai nếu không phải là một phần của “nhân dân”? Từng tiếng nói cá nhân góp vào mới thành tiếng nói của nhân dân qua quá trình bàn thảo xã hội rộng rãi. Chặn đứng từng tiếng nói cá nhân ấy, và xem thành lập tổ chức là “âm mưu lật đổ,” như vậy chẳng khác nào tước quyền làm chủ của chính nhân dân để củng cố quyền lực và quyền lợi của Đảng cộng sản vốn chỉ là thiểu số.

Lại “phản động”..

Đối với Lê Thăng Long, cáo trạng nêu rằng tội của cá nhân này là đã lập ra “Câu lạc bộ chấn hưng nước Việt”. Nhưng ngay bản thân tên gọi câu lạc bộ đã thể hiện rằng họ không chống phá chính quyền, không phản bội lợi ích nhân dân, mà ngược lại mong muốn đem đến sự phát triển tốt đẹp. Mặt khác, thực tế nước ta hiện nay lĩnh vực nào cũng rối ren điều hành, so với các nước khu vực và trên thế giới lại tụt hậu và kém xa. Do đó, đất nước rất cần chấn hưng. Đó là những người yêu nước và hy sinh vì dân tộc, chứ sao lại là phản động?

Đối với Lê Công Định, cáo trạng buộc tội đã tham gia vào việc sửa đổi điều lệ của Đảng Dân chủ Việt Nam. Thiết nghĩ, đây là chuyện nội bộ của một đảng phái và là đảng viên thực hiện nhiệm vụ tổ chức phân công, có gì vi phạm pháp luật? Cáo trạng cũng buộc tội về một nhận định của Lê Công Định: “Đảng Cộng sản Việt Nam bất lực trong việc giải quyết các vấn đề quốc kế dân sinh, mỗi người trong khả năng hiện hữu hãy cố gắng làm nhiều điều thiết thực chuẩn bị cho bước chuyển biến vĩ đại”. Một chuyển biến vĩ đại có lợi cho quốc kế dân sinh thì sao gọi là có hại cho nhân dân được?

Đối với Nguyễn Tiến Trung, việc lập ra “Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ”, theo cáo trạng cũng là tổ chức phản động chống phá nhà nước CHXHCN Việt Nam. Trong khi đó, Viện Kiểm sát không có bất cứ một minh chứng nào từ phát ngôn đến việc làm của Tập hợp này cho thấy chống phá. Hiện nay Việt Nam vẫn hô hào phải phát huy dân chủ trong toàn Đảng và toàn dân, thì việc thành lập Tập Hợp của thanh niên để cổ vũ dân chủ một cách ôn hòa như nói trên có gì sai chủ trương? Đảng và nhà nước muốn có sự điều chỉnh thì đề nghị thay đổi, thêm bớt nội dung và hình thức hoạt động…, sao lại ngang nhiên gọi là phản động? Nếu vậy, chủ trương của Đảng và nhà nước mở rộng dân chủ cũng là phản động? Và cũng chính vì vậy, dưới não trạng bảo thủ của Đảng, cả thế giới đang nỗ lực cho dân chủ được trọn vẹn hơn, tất cả đã trở thành phản động đang thực hiện “diễn biến hòa bình”. Thêm vào đó, tổ chức Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ được thành lập theo đúng thủ tục pháp lý về lập hội theo luật pháp của nước Pháp, nơi tổ chức đặt trụ sở chính. Nói tổ chức này là “chống phá,” tự Nhà nước đã thể hiện mình đang đi ngược xu thế phát huy quyền công dân ở các nước trên thế giới – một xu thế đã được tôn vinh bởi Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền năm 1968 mà chính Việt Nam đã đặt bút ký.

Đối với Đảng Dân chủ Việt Nam phục hoạt đầu tháng 6 năm 2006, cáo trạng cũng cho đây là tổ chức phản động. Đúng ra, Viện Kiểm sát phải có cái nhìn biện chứng và lịch sử đối với quá trình hoạt động của đảng phái này từ 1944 đến nay. Vào năm 2006, cựu Tổng thư ký Đảng Dân chủ VIệt Nam Hoàng Minh Chính, người đã được 125 quốc gia vinh danh “Nhà dân chủ Việt Nam kiên cường” cùng với Hoà thượng Thích Quảng Độ tại Đại hội Dân chủ Thế giới lần thứ Tư họp tại Thổ Nhĩ Kỳ, tiến hành phục hoạt Đảng. Đảng và nhà nước Việt Nam cũng không có văn bản nào chính thức cấm đoán hay giải thể ngoại trừ vài phản ứng cá nhân thiếu căn cứ và chứng cứ. Điều này chứng minh phục hoạt Đảng Dân chủ Việt Nam hoàn toàn không vi hiến.

Từ 2006 đến nay, Đảng Dân chủ hoạt động theo đường lối ôn hòa và quyết tâm cùng Đảng Cộng sản góp phần xây dựng đất nước, Đảng Cộng sản vẫn không có phản ứng chính thức nào. Bỏ qua tất cả quá trình ấy, cáo trạng đã cố ý hủy bỏ lịch sử chính danh của một đảng chính trị trong giai đoạn hiện đại. Và cũng lại thêm một lần nữa cáo trạng không có minh chứng nào cho thấy đây là một đảng phái phản động. Ngay cả khi Đảng Dân chủ đưa ra “Cương lĩnh” xác định “Thực hiện quyền ứng cử và bầu cử tự do, công bằng để xây dựng một Quốc hội mới, Nhà nước mới, Hiến pháp mới, hệ thống pháp luật mới” thì đó cũng là nỗ lực góp phần xây dựng nhà nước pháp quyền “của dân, do dân và vì dân”, mà yếu tố “bầu cử tự do, công bằng”.

“Mới” ở đây là chất lượng và điều kiện tiên quyết để hoạt động có hiệu quả chứ không phải thay thế toàn bộ nhân sự trong bộ máy công quyền đó, thì càng không có cơ sở nào để gọi là “lật đổ chính quyền nhân dân”. Nếu xác định vấn đề cần bàn là cương lĩnh và hoạt động của một đảng tích cực hay xa rời quần chúng, thì về mặt này Đảng Dân chủ Việt Nam chưa bao giờ sai phạm, đi ngược lại lợi ích dân tộc. Ngay cả việc giúp tuyên cáo tái lập Đảng Lao động Việt Nam cũng nhằm đáp ứng mong muốn và tự do lựa chọn của nhiều đảng viên cộng sản, nhân sĩ trí thức hiện nay. Vì tên gọi và mục tiêu ban đầu của Đảng Lao động gắn với bảo vệ quyền lợi khẩn thiết của đa số người lao động Việt Nam đang bị xâm phạm bởi các chính sách bất công của nhà nước, giới chủ trong và ngoài nước. Cùng với việc tái lập Đảng Lao động, nhiều người còn cho rằng cần khôi phục những yếu tố tích cực trong Hiến pháp 1946. Nếu thực hiện được điều đó, đồng nghĩa là dân tộc Việt Nam đã có những người đi tiên phong khôi phục và bảo vệ quyền lợi của nhân dân, tuyệt nhiên không chống phá chính quyền nhân dân.

Và cũng mỉa mai thay, khi không còn gì để buộc tội, cáo trạng lại quay sang nói về việc Đảng Dân chủ viết quyển sách “Con đường Việt Nam”. Đây là ấn phẩm cần có, nhằm chỉ rõ những ngõ cụt mà Đảng Cộng sản đã dẫn dắt cả dân tộc vào chỗ khốn cùng, rất nhiều lần trong lịch sử mà những người viết sử của Đảng Cộng sản luôn cố tình che giấu. Chỉ ra những sai lầm đó để dân tộc Việt Nam không phải tiếp tục hứng chịu và bị trả giá, là chống chính quyền nhân dân ư? Cũng cần nói thêm, đây mới chỉ là trao đổi, sách không thấy, vậy thì Viện Kiểm sát dựa vào chứng cứ tang vật gì cụ thể để buộc tội?

Vớ vẩn nhất toàn bộ cáo trạng là việc liệt kê hàng loạt địa chỉ e-mail cá nhân. Nó cho thấy một trình độ rất thấp của luận tội, cố tình buộc tội khi mà không còn gì để có thể làm cho tội nặng hơn. Với sự kiện này, cáo trạng cũng tự “vạch áo cho người xem lưng” khi mà sự vào cuộc lén lút của công an mạng Việt Nam đã phạm luật, can thiệp theo dõi và kiểm soát thư từ hay thông tin cá nhân. Một cơ quan điều tra như thế thì còn gì để đại diện cho công bằng? Khốn nỗi, cái cách gán tội bừa bãi bất tôn pháp luật không phải là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy trong cáo trạng này.

Phiên toà phải độc lập, công bằng

Đọc cả cáo trạng, từ phát ngôn cho đến hoạt động của các cá nhân và tổ chức bị kết tội chủ yếu phản ứng sự độc quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản và nhà nước của Đảng, không ai đề cập đến nhà nước của nhân dân. Vậy tại sao cáo trạng lại luận tội theo điều 79 Bộ Luật hình sự? Nếu xét trên quan điểm của cáo trạng, Đảng Cộng sản là người bị hại, còn Đảng Dân chủ và các đảng viên của đảng này bị xem là đối tượng cạnh tranh không lành mạnh, gây hại đối với Đảng Cộng sản. Vậy tại sao đại diện cả hai tổ chức này không được triệu tập ra tòa? Chỉ riêng điều này đã cho thấy Viện Kiểm sát tối cao chính là Đảng Cộng sản trá hình đang “ném đá giấu tay” đằng sau phiên tòa. Mặt khác, chính quyền của Đảng Cộng sản đã nằm bên trong cái vỏ danh xưng “chính quyền nhân dân” để tạo cớ kết tội. Hay cũng có thể nói cách khác, đây là vụ án mà một lực lượng chính trị bị triệt thoái bởi một lực lượng chính trị khác bằng cách sử dụng công cụ Bộ Luật hình sự.

Cáo trạng cho thấy pháp luật đã bị lợi dụng một cách trắng trợn, phục vụ cho vị trí độc quyền cai trị của Đảng Cộng sản. Đó là chưa kể ngôn từ cáo trạng mà lại thiếu chuẩn mực hành chính, thiếu văn hóa chính trị và thiếu trung thực. Cáo trạng gọi: “Nguyễn Sĩ Bình - đối tượng cầm đầu Đảng Dân chủ…”. Viện Kiểm sát tối cao nghĩ gì khi có tổ chức phát ngôn đáp trả: “Nông Đức Mạnh - đối tượng cầm đầu Đảng cộng sản Việt Nam…”? Rõ ràng, bản cáo trạng không phải độc lập xuất phát từ cơ quan thực thi pháp luật mà từ não trạng già nua, bảo thủ, cố quyền cai trị của Đảng Cộng sản. Lương tâm chân chính của loài người nghĩ gì về một bản cáo trạng như thế được đọc trước tòa?

Viện Kiểm sát tối cao cần tự xem lại việc áp dụng điều 79 Bộ Luật hình sự. Không thể đánh đồng hoạt động chính trị xã hội ôn hòa với tội lật đổ chính quyền nhân dân như kết luận của bản cáo trạng: “Đây là vụ án đặc biệt nghiêm trọng, xâm phạm an ninh quốc gia”. Những tài liệu, bài viết và phát biểu của những cá nhân bị giam giữ cần được công khai và rộng rãi tranh luận xem họ đúng sai chỗ nào, nội dung nào là chống phá và lật đổ.

Mặt khác, cáo trạng cần kết tội Đài truyền hình Việt Nam và một số cơ quan báo chí của Đảng đã tự ý tuyên tội trước khi cáo trạng được công bố và bản án có hiệu lực. Đại diện những cơ quan truyền thông tham gia vào việc này cũng phải có mặt tại tòa do đã vi phạm pháp luật và xúc phạm nhân phẩm của người khác. Để vấn đề trở nên khách quan, phiên tòa cũng phải mời đại diện các tổ chức bị cho là phản động đến để chất vấn và đánh giá việc làm dẫn đến hậu quả gì, mời đại diện các cơ quan độc lập trong việc đánh giá và bảo vệ các công ước và điều luật mà Việt Nam đã cam kết trước Liên hiệp quốc để nhận xét việc làm của các cá nhân đã bị bắt. Đại diện Đảng Cộng sản Việt Nam và đại diện Đảng Dân chủ Việt Nam phải có mặt ở tòa với tư cách tổ chức bị hại và làm hại mà cáo trạng đã xác định, để các tổ chức này có tiếng nói. Nếu Viện kiểm sát tiếp tục xác định đối tượng bị hại cơ bản trong vụ án này là chính quyền nhân dân, thì phải để đại diện nhiều nhóm xã hội và giai tầng nhân dân có tiếng nói, ít nhất là trên phương tiện truyền thông trong nước rộng rãi như vụ xử bà Ba Sương hiện nay. Việt Nam ngày đã hội nhập với thế giới nhiều mặt, trong đó có pháp luật, thì không có cớ gì một vụ án liên quan nhiều đối tượng và tổ chức rộng lớn trong và ngoài nước lại chỉ có thể thu hẹp xét xử một cách chủ quan và khép kín.

Việc luận tội là bước khẳng định kết quả điều tra, làm căn cứ để mở phiên tòa. Cho nên quá trình luận tội càng phải mở rộng điều tra chính xác các đối tượng liên quan, thu thập đủ và đúng chứng cứ, thay vì khép kín thông tin. Trong thời đại văn minh và thượng tôn pháp luật ngày nay, Đảng Cộng sản đứng sau Viện Kiểm sát tối cao không thể cứ não trạng thế nào thì cáo trạng như thế ấy mãi được.

* Source: http://www.ddcvn.info/

UBBV Quyền Làm Người VN tố cáo phiên toà giả trá kết tội ông Trần Anh Kim

PARIS, ngày 28.12.2009 (QUÊ MẸ) - Được tin phiên toà giả trá kết tội ông Trần Anh kim năm năm rưởi tù giam và ba năm quản chế vì lên tiếng đòi hỏi dân chủ, ông Võ Văn Ái, Chủ tịch Uỷ ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam, tuyên bố với báo chí tại Paris hôm nay rằng :

“Một lần nữa sự giả trá và bất minh của phiên toà cho thấy nhà cầm quyền Hà Nội khinh thường nhân dân và vênh váo trước công luận khi trắng trợn vi phạm Công ước Quốc tế về Các Quyền dân sự và chính trị của LHQ mà Việt Nam tham gia ký kết năm 1982.

“Tháng 9 vừa qua đại diện Việt Nam đã biểu tỏ sự vênh váo này tại cuộc Kiểm điểm Thường kỳ Toàn diện trước Hội đồng Nhân quyền LHQ khi bác bỏ tất cả mọi khuyến thỉnh của các thành viên LHQ kêu gọi Việt Nam thi hành cụ thể và tuân thủ các nghĩa vụ quốc tế, bằng cách bãi bỏ các điều luật “an ninh quốc gia” nhằm buộc tội những ai lên tiếng đời hỏi tự do, dân chủ và nhân quyền. Cách đây một tháng, Quốc hội Châu Âu cũng đã ra Quyết Nghị yêu sách trả tự do cho những người bị bắt dưới điều luật “an ninh quốc gia” này (1). Và cũng từ những điều luật này mà ông Trần Anh Kim vừa bị kết án một cách vô liêm sỉ”.

Công ước Quốc tế về Các Quyền dân sự và chính trị của LHQ bảo đảm các dân tộc đều có quyền tự quyết, tự do quyết định thể chế của mình (Điều 1), và ông Trần Anh Kim chỉ đòi hỏi quyền này thông qua đối thoại và hành xử bất bạo động, thế mà lại gây cho nhà cầm quyền phản ứng nổi giận. Chẳng những thế, ông Trần Anh Kim đã bị kết án trước khi đưa ra toà xét xử và bị o ép thú tội trên cơ quan truyền thông tháng 8.2009. Hành xử này của nhà cầm quyền Hà Nội vi phạm điều 9 trong Bộ luật Tố tụng hình sự “Không ai bị coi là có tội khi chưa có bản án kết tội của Toà án đã có hiệu lực pháp luật”. Dù chưa xét xử trước toà án, ông Trần Anh Kim đã bị kết tội chiếu theo điều 88 trong Bộ luật hình sự, rồi vào đầu tháng 12 này lại chuyển sang tội trạng nặng nề hơn là tội “âm mưu lật đổ chính quyền” chiếu theo điều 79.

Điều 79 trong Bộ luật Hình sự mà ông Kim bị kết án nằm trong những điều luật mơ hồ, hổ lốn gọi chung là “an ninh quốc gia” mà LHQ không ngừng tố cáo từ 15 năm qua, và tại cuộc Kiểm điểm Thường kỳ Toàn diện lại được nhiều quốc gia thành viên yêu cầu bãi bỏ. Vào năm 1995, sau khi Tổ Hành động Chống Bắt bớ Trái phép của LHQ đến điều tra Việt Nam năm trước đó, Tổ đã quan tâm việc này qua bản phúc trình khi viết rằng : “Điều 73 hiện tại (sau này đổi thành điều 79) quá mơ hồ khiến cho việc kết án những người có hành vi bạo động vì mục tiêu chính trị, mà còn kết án luôn cả những người chỉ hành xử quyền chính đáng của họ thông qua quyền tự do ngôn luận và quyền tự do tư tưởng” (2).

Ông Võ Văn Ái nói thêm rằng:

“Nơi xử ông Trần Anh Kim rất biểu tượng : Thái Bình là chiếc nôi của cuộc Cách Mạng Đỏ, và là thành phố cưng chìu của chế độ. Mười hai năm trước đây, sau cuộc nổi dậy rầm rộ của nông dân Thái Bình, thừa lệnh Thủ tướng, Giáo sư Tương Lai, Giám đốc Viện Khoa học Xã hội đã đến đây làm cuộc điều tra xã hội và hình thành “Báo cáo sơ bộ về cuộc khảo sát xã hội học tại Thái bình cuối tháng 6 đầu tháng 7 năm 1997”. Giáo sư Tương Lai kết luận về nguyên nhân nổi oạn của nông dân Thái Bình là “Dân chủ đã bị vi phạm trắng trợn” (3), và ông đòi hỏi phải thi hành công cuộc dân chủ hoá chân thực.

“Thế nhưng Báo cáo năm 1997 không được lắng nghe vì Đảng và Nhà nước chỉ bám riết vào quyền lực và đặc quyền đặc lợi. Ông Trần Anh Kim, sinh ngày 15.8.1949, nguyên sĩ quan Bộ đội Bắc Việt thuộc các Sư đoàn III quân khu 1 và Sư đoàn III quân khu 5, từng giữ chức Chỉ huy phó Chính trị, Ban Quân sự thị xã Thái Bình, và cũng từng được gắn nhiều huân chương do quá trình phục vụ Đảng Cộng sản”.

Ông Võ Văn Ái kết luận : “Việc kết án quá nặng nề ông Trần Anh Kim qua phiên toà giả trá là biểu tượng của sự phản bội mà Đảng và Nhà nước hành xử trước những đòi hỏi bức thiết về nhân quyền và dân chủ của đại khối nhân dân. Đồng thời báo hiệu sự phi pháp trong các phiên toà cuối tháng Giêng 2010 sắp tới đối với các ông Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long”.

* Source ▼
http://tiengnoitudodanchu.org/modules.php?name=News&file=article&sid=8518

Vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài vào Việt Nam trong năm 2009 sụt giảm 70% so với năm ngoái

Theo bộ Kế́ hoạch Đầ̀u tư, lượng đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) cho cả năm 2009 là 21,48 tỷ đôla, tức là chỉ bằ̀ng 30% so với năm 2008. Năm 2008, tổng số vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài vào Việt Nam lến đến 64 tỷ đôla.

Theo số liệu do Bộ Kế hoạch và Đầu tư công bố hôm qua, trong năm 2009, Việt Nam chỉ thu hút được tổng cộng khoảng hơn 21 tỷ đôla đầu tư, vượt qua chỉ tiêu đề ra cho năm nay là 20 tỷ đôla. Tuy nhiên, số vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài chỉ bằng 30% so với năm ngoái.

Cũng theo các số liệu của Bộ Kế hoạch và đầu tư, số vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) được sử dụng chỉ đạt khoảng từ 9-10 tỷ đôla, thấp hơn mức 11,5 tỷ đôla của năm ngoái. Trong năm tới, theo dự báo đầu tư nước ngoài cũng sẽ không khá gì hơn, nhất là vì tại Việt Nam còn nhiều cản lực đặc biệt là cơ sở hạ tầng yếu kém và nạn quan liêu tham nhũng.

Cùng với nguồn tiền cho người Việt ở nước ngoài gởi về vẫn là nguồn ngoại tệ chủ yếu để Việt Nam giảm bớt thâm thủng mậu dịch. Vào tuần trước, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố là kinh tế Việt Nam sẽ đạt mức tăng trưởng trong năm nay, nhưng mức tăng trưởng này chưa thật sự ổn định do mức thâm thủng mậu dịch tăng cao trong khi lượng ngoại tệ dự trữ sụt giảm, do hậu quả của việc sụt giảm đồng loạt vốn đầu tư nước ngoài, kim ngạch xuất khẩu và tiền gởi của Việt kiều.

* Địa chỉ tin tức trên
http://www.rfi.fr/actuvi/articles/120/article_6277.asp

mid line Pictures, Images and Photos


Quí Vị thích xem tin tức mới cập nhật mỗi ngày, hoặc nghe đọc tài liệu tham khảo, xin hãy nhấn vào Websites dưới đây ▼

www.tiengnoitudodanchu.org
www.lyhuong.net
www.huyenthoai.org

Cư ngụ tại Việt Nam muốn vượt tường lửa nhanh, hãy nhấn vào Website màu xanh dưới đây. Kế tiếp đánh địa chỉ Bạn muốn tìm

▼ Vượt Tường Bức Lửa (Anti Firewall ▼)

www.anonymouse.org/anonwww.html


Khi đã mở Website
vượt tường lửa ra xong, bạn hãy copy Web nào muốn tìm, hoặc đánh địa chỉ vào trong cái khung nhỏ chữ Enter website address

Ví dụ: www.rfa.org/vietnamese

Hoặc copy giống dạng tương tự Link này
Ví dụ:
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Govert-does-not-want-people-to-involve-is-deciding-issues-of-Spartly-and-Paracel-islands-TVan-09042009155345.html

Paste (dán) vô cái khung có 3 chữ giống như ở dưới


Enter website address:


Sau cùng nhấn Chuột vào hàng chữ nằm về phía bên tay phải, giống dưới đây

Suft Anonymously

* Quý vị thích xem tiếp, xin nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ: Newer Post, Home, Older Posts

29 December, 2009

Audio: Tại Việt Nam, tin tặc dùng thư giả mạo để chia rẽ nội bộ mạng thông tin Bauxite

Nhà giáo Phạm Toàn (trái)

Hôm nay, mạng thông tin điện tử "Bauxite Việt Nam" đã tạm phục hồi. Ngoài việc bị đánh phá, mạng này còn bị tin tặc dùng thư điện tử giả mạo với mục tiêu gây chia rẽ trong nội bộ. Nhà giáo Phạm Toàn, một trong những người chủ xướng trang Bauxite cho biết thêm về việc này.

Song song với chiến dịch tấn công trang Bauxite Việt Nam, tin tặc còn dùng kế ly gián, phá hoại nội bộ ban chủ biên. Mạng Bauxite do 3 nhà trí thức trong nước là giáo sư Nguyễn Huệ Chi, giáo sư Nguyễn Thế Hùng và nhà giáo Phạm Toàn chủ xướng. Gần đây, một bức thư điện tử mạo danh của nhà giáo Phạm Toàn với mục tiêu bôi nhọ giáo sư Nguyễn Huệ Chi, cho rằng Nguyễn Huệ Chi đã nhận tiền của nước ngoài để mở trang Bauxite.

Theo ông Phạm Toàn, thật ra đây là một âm mưu chia rẽ. Trong lá thư với nhan đề "Lời kính báo của Phạm Toàn" được nhà giáo 78 tuổi này gởi cho các mạng điện tử bạn bè trên thế giới, ông phân tích chiến thuật của các tin tặc nhằm phá hoại bằng hai hình thức : dùng kỹ thuật đánh trang mạng và mạo danh để chia rẻ nội bộ. Trả lời RFI, nhà giáo Phạm Toàn cho biết thêm chi tiết.

* Nếu Audio chưa xuất hiện xin chờ, hoặc nhấn F5


Tú Anh

* Địa chỉ tin tức trên

http://www.rfi.fr/actuvi/articles/120/article_6269.asp

mid line Pictures, Images and Photos


Quí Vị thích xem tin tức mới cập nhật mỗi ngày, hoặc nghe đọc tài liệu tham khảo, xin hãy nhấn vào Websites dưới đây ▼

www.tiengnoitudodanchu.org
www.lyhuong.net
www.huyenthoai.org

Cư ngụ tại Việt Nam muốn vượt tường lửa nhanh, hãy nhấn vào Website màu xanh dưới đây. Kế tiếp đánh địa chỉ Bạn muốn tìm

▼ Vượt Tường Bức Lửa (Anti Firewall ▼)

www.anonymouse.org/anonwww.html


Khi đã mở Website
vượt tường lửa ra xong, bạn hãy copy Web nào muốn tìm, hoặc đánh địa chỉ vào trong cái khung nhỏ chữ Enter website address

Ví dụ: www.rfa.org/vietnamese

Hoặc copy giống dạng tương tự Link này
Ví dụ:
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Govert-does-not-want-people-to-involve-is-deciding-issues-of-Spartly-and-Paracel-islands-TVan-09042009155345.html

Paste (dán) vô cái khung có 3 chữ giống như ở dưới


Enter website address:


Sau cùng nhấn Chuột vào hàng chữ nằm về phía bên tay phải, giống dưới đây

Suft Anonymously

* Quý vị thích xem tiếp, xin nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ: Newer Post, Home, Older Posts

Cựu Trung tá Trần Anh Kim bị tuyên án 5 năm rưỡi tù giam


Hãng tin AFP trích dẫn lời của chánh án Trần văn Loan, theo đó vụ án mà tòa Thái Bình đưa ra xét xử trong buối sáng hôm nay "có tính cách đặc biệt nghiêm trọng , xâm hại tới an ninh quốc gia và các họat động phạm pháp của bị cáo đều là họat động có tổ chức". Ông Trần Anh Kim bị kết tội đã đóng vai trò quan trọng trong hai tổ chức chính trị ‘’phản động’’ và ‘’bất hợp pháp’’ : đảng Dân Chủ Việt Nam và ‘’khối 8406 hoạt động dân chủ‘’.

Trong phiên xử nhà đấu tranh Trần Anh Kim sáng nay, kiểm sát viên Nguyễn Khắc Quế đã khẳng định hai tổ chức chính trị nói trên đã ‘’kêu gọi đa đảng và dẹp bỏ chế độ hiện hành’’. Đảng Dân chủ phủ nhận việc đấu tranh chống lại đảng Cộng sản Việt Nam nhưng yêu cầu được tham gia tranh luận chính trị trong nước. Khối 8406 cũng kêu gọi đa nguyên, ủng hộ dân chủ.

Tháng 7 năm 2009 chính quyền Việt Nam đã mở đợt bắt giam hàng lọat những thành viên hai tổ chức nói trên trong đó có luật sư Lê Công Định, kỹ sư Nguyễn Tiến Trung và quy cho họ tội tuyên truyền chống chế độ và sau này đổi thành tội âm mưu lật đổ chính quyền.

Bị cáo Trần Anh Kim đã sống hơn 30 năm trong quân ngũ, bị bắt trong đợt này và ra trước tòa án nhân dân Thái Bình sáng nay nguyên là trung tá, bí thư đảng ủy, phó chỉ huy chính trị ban chỉ huy quân sự thị xã Thái Bình. Ngoài tội tham gia các tổ chức họat động dân chủ theo cáo buộc của tòa án, cựu trung tá Trần Anh Kim còn bị buộc tội đã cung cấp thông tin thất thiệt về hoàn cảnh kinh tế xã hội Việt Nam khi trả lời phỏng vấn cũng như đã viết những bài chỉ trích đảng cầm quyền, kêu gọi thay đổi chính trị bằng phương cách ‘’bất bạo động’’.

* Source: http://www.rfi.fr/actuvi/articles/120/article_6263.asp


Hoa Kỳ phản đối vụ xử ông Trần Anh Kim

Bộ Ngoại giao Mỹ hôm thứ Ba lên tiếng về bản án đưa ra hôm thứ Hai đối với cựu Trung tá Trần Anh Kim về tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân. Nữ phát ngôn viên Julie Reside của bộ này cho đài VOA biết như sau:

"Hoa Kỳ thất vọng trước kết quả vụ xử ông Trần Anh Kim, bị bắt hồi tháng 7 vừa qua vì có liên hệ đến các hoạt động ủng hộ dân chủ.

Việc bắt giam và phạt ông với bản án 5 năm rưỡi tù, cộng với 3 năm quản chế, đi ngược với các quyền phổ quát về tự do phát biểu và tiếp tục tạo ra những quan tâm về tình hình nhân quyền đang xuống cấp tại Việt Nam.

Ở mọi cấp, Hoa Kỳ đã liên tục kêu gọi chính phủ Việt Nam đảm bảo quyền tự do phát biểu có tính cách phổ quát. Trong cuộc đối thoại nhân quyền mới đây vào tháng 11, Hoa Kỳ một lần nữa đã trình bày các quan tâm về trường hợp của ông Kim và của trên 20 nhân vật bất đồng chính kiến khác bị kêu án trong năm vừa qua."

* Source: http://www.voanews.com/vietnamese/2009-12-29-voa23.cfm


Tin RFA.

Tòa án tỉnh Thái Bình đã tuyên phạt ông Trần Anh Kim, một nhà tranh đấu cho dân chủ Việt Nam, 5 năm rưỡi tù ở và 3 năm quản chế về tội âm mưu lật đổ nhà nước. Ngay sau khi phiên tòa kết thúc, Việt Hà của Ban Việt Ngữ Đài Á Châu Tự Do đã có cuộc phỏng vấn bà Nguyễn Thị Thơm, vợ của ông Trần Anh Kim. Trước hết, bà Nguyễn Thị Thơm cho biết

Nguyễn Thị Thơm: Phiên tòa xét xử ông Kim ngày 28, hôm nay, nhưng họ không báo cho tôi biết và họ cũng không đưa tôi một giấy tờ gì cả. Tôi chỉ thông qua ông Đặng Ngọc Phúc, là ông luật sư chỉ định của tòa án thì ông cho biết là xử ngày hôm nay, tôi ra đấy hỏi thì họ bảo không đưa giấy tờ gì cả, và ra đấy họ xé vé, ai được vào thì họ xé vé cho vào.

Khi tôi ra phiên tòa, thì họ làm hai bờ rào để chắn hai đầu đường của đường Trưng Trắc, không cho giao thông đi lại và ai không có nhiệm vụ thì không được đi qua đấy. Tôi vào, người ta chặn tôi, tôi bảo tôi là vợ anh Kim nếu không cho tôi vào thì tôi làm ầm lên thì họ cho tôi vào. Và họ bảo tôi để điện thoại gửi vào trong kia chứ không được mang vào.

Việt Hà: Bà có thể cho biết diễn tiến của phiên tòa ngày hôm nay thế nào không?

Nguyễn Thị Thơm: Trong phiên tòa ngày hôm nay, tôi vào, họ đọc cáo trạng của anh Kim, họ ghép vào tội theo khoản 1 điều 79 là họat động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân, đó là cáo trạng họ dùng truy tố anh Kim vào tội đó.

Họ bảo là tham gia đảng Dân chủ là một đảng phản động, tham gia điều hành khối 8406 và kích động nhân dân biểu tình, rồi viết bài viết họ cho là bôi nhọ chính quyền, Đảng và nhà nước, nên những tội đó họ cho là hoạtt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.

Việt Hà: Vậy luật sư bào chữa và ông Kim nói gì để bào chữa cho mình?

Nguyễn Thị Thơm: Luật sư Đặng Ngọc Phúc cũng công nhận là ông Kim là người tốt, có truyền thống gia đình, có công lao với đất nước, với dân tộc, và đề nghị tòa xem xét và giảm nhẹ hình phạt cho ông Kim. Đấy là ông Phúc nói. Còn vấn đề quan trọng tòa xử tội nhằm lật đổ chính quyền thì ông Phúc không nói gì vì ông ấy là luật sư chỉ định, ông làm cho họ nên ông không nhắc đến vấn đề đó.

Sau khi ông Phúc có ý kiến thế, thì anh Kim có nói là cảm ơn luật sư Đặng Ngọc Phúc đã bào chữa cho tôi nhưng có những vấn đề quan trọng nhất, chủ tâm nhất của vụ án thì bác Phúc không nói lên được. Cho nên tôi xin có ý kiến. Tòa án cho anh Kim có ý kiến. Anh Kim nói là tất cả những bài viết của anh ấy trên internet, thu thập thông tin đó là tiếng nói ôn hòa tranh đấu của anh ấy. Và những việc mà người ta bảo anh làm thì anh có làm nhưng đấy toàn là phương châm tranh đấu hòa bình và không bạo động, … anh ấy đòi dân quyền dân chủ cho đất nước, và anh ấy không đồng ý với cáo trạng mà người ta ép cho anh ấy. Anh ấy không đồng ý và anh ấy không tâm phục, khẩu phục.


Việt Hà: Kết luận cuối cùng của phiên tòa ngày hôm nay là gì?

Nguyễn Thị Thơm: Sau phiên tòa người ta ghép tội lật đổ chính quyền. Kết luật cuối cùng của phiên tòa là kết ông ấy 5 năm 6 tháng tù giam và 3 năm quản chế là mức án của ông Kim như thế đó.

Việt Hà: Trước và sau phiên tòa bà có được gặp ông Kim và ông luật sư để hỏi về việc kháng cáo không?

Nguyễn Thị Thơm: Khi tôi nhìn thấy chồng tôi, thì chồng tôi đứng ở phía trên, tôi đứng ở phía dưới phiên tòa. Khi được giải lao thì họ không cho tôi lại gần, họ bảo không được lại gần, đứng nguyên đấy không thì phải ra ngoài sân. Tôi gọi anh Kim ơi thì anh quay lại và bảo là họ mời em bao giờ. Thì tôi bảo là họ không mời em, họ không báo cho em mà tự em đi. Xong tôi bảo anh Kim ơi vững vàng lên nhá. Công an quát tôi là đi ra ngoài không được nói, đây không phải chỗ nói chuyện, họ không cho tôi nói nữa.

Khi tan tòa án, thì công an vận quần áo dân sự coi tôi kè kè, tôi cứ ra chỗ này tránh thì họ đi họ ngăn tôi, họ bảo tí nữa hãy ra, tôi ra chỗ lấy điện thoại của tôi thì họ không đưa ngay cho tôi, tôi đưa đơn trước mà họ đưa cho hết những người khác trước mà không đưa cho tôi. Tôi làm ầm lên là mất quyền dân chủ không trả điện thoại cho tôi, tôi xếp hàng trước, thế là họ mới đưa cho tôi.

Lúc bấy giờ tòa án đã tan hết người, và ông Phúc ông ấy đã về rồi, nên tôi không hỏi được ai và bây giờ tôi đang làm đơn để đưa đến những người có thẩm quyền để cho tôi gặp mặt chồng tôi để tôi hỏi điều kháng án như thế nào.

Việt Hà: Xin cảm ơn bà đã dành cho đài chúng tôi buổi phỏng vấn ngày hôm nay.

* Địa chỉ tin tức trên
http://tiengnoitudodanchu.org/modules.php?name=News&file=article&sid=8516

mid line Pictures, Images and Photos


Quí Vị thích xem tin tức mới cập nhật mỗi ngày, hoặc nghe đọc tài liệu tham khảo, xin hãy nhấn vào Websites dưới đây ▼

www.tiengnoitudodanchu.org
www.lyhuong.net
www.huyenthoai.org

Cư ngụ tại Việt Nam muốn vượt tường lửa nhanh, hãy nhấn vào Website màu xanh dưới đây. Kế tiếp đánh địa chỉ Bạn muốn tìm

▼ Vượt Tường Bức Lửa (Anti Firewall ▼)

www.anonymouse.org/anonwww.html


Khi đã mở Website
vượt tường lửa ra xong, bạn hãy copy Web nào muốn tìm, hoặc đánh địa chỉ vào trong cái khung nhỏ chữ Enter website address

Ví dụ: www.rfa.org/vietnamese

Hoặc copy giống dạng tương tự Link này
Ví dụ:
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Govert-does-not-want-people-to-involve-is-deciding-issues-of-Spartly-and-Paracel-islands-TVan-09042009155345.html

Paste (dán) vô cái khung có 3 chữ giống như ở dưới


Enter website address:


Sau cùng nhấn Chuột vào hàng chữ nằm về phía bên tay phải, giống dưới đây

Suft Anonymously

* Quý vị thích xem tiếp, xin nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ: Newer Post, Home, Older Posts

27 December, 2009

Đàn cá trong ao Bác Hồ và những chó của Pavlov

Con chó của Pavlov - Ảnh: Age-of-The-Sage.org

Kể về bản thân là chuyện nên kỵ. Nói về cái dở thì không sao, nhưng nói cái hay, dễ bị coi là khoe mẽ. Vì thế, tôi thỉnh cầu trước một sự châm chước.

Tôi có ý định lấy chính mình làm điểm xuất phát để bàn về một chuyện khác. Về những cay đắng của một con người. Như một ví dụ. Chẳng phải để dạy dỗ ai (làm gì dám cho mình ghê thế!). Cũng chẳng khoác cái áo “dân chủ, nhân quyền” gì ráo trọi. Càng không nhân danh trí thức. Đơn giản chỉ là những nghĩ suy. Một kinh nghiệm.

Khi mới ở tuổi lên mười tôi đã đạt danh hiệu “Cháu ngoan Bác Hồ”. Năm 1967 tôi được Hồ Chí Minh trao phần thưởng cho kết quả học tập xuất sắc với tất cả 14 môn học đạt điểm cao nhất. Đấy là một cuốn sổ tay kích thước khoảng 20 x 15cm, giấy trắng tinh, bìa cứng láng bóng, màu xanh dương, có in hình Hồ Chí Minh chụp thẳng và dòng chữ phía dưới: “Giải thưởng của Hồ Chủ Tịch”. Với tôi, gia đình, trường học và chính quyền địa phương, giải thưởng này là một vinh dự, vì không phải tỉnh, thành phố nào cũng có thưởng, và nếu có thì chỉ có một hoặc hai người. Buổi trao giải thưởng được tổ chức hào hứng trên sân kho của hợp tác xã, dưới ánh trăng (vì lúc bấy giờ máy bay Mỹ đánh phá miền Bắc dữ dội, học sinh đi sơ tán ở thôn quê, ban đêm không dám nổi lửa, thắp đèn).

Bà con làng xóm tụ hội rất đông. Ba tôi cảm động đến phát khóc. Tôi nâng niu cuốn sổ tay đến mức không dám xài, lâu lâu lấy ra ngắm nghía! Tuy nhiên cũng chưa tức cười thảm hại bằng thằng bạn. Năm 1968, Bí thư thứ nhất Lê Duẩn thăm trường, tặng cho mỗi đứa được cử đi gặp một cục kẹo Hải Châu (thứ cao cấp, hiếm hoi, xa xỉ với lũ học sinh nghèo trong những ngày chiến tranh). Thằng bạn thèm rỏ dãi nhưng trân trọng quá, không dám ăn, để dành làm kỷ niệm. Trời nóng, chỉ vài hôm cục kẹo chảy nhão nhoẹt dính bê bết với giấy bọc, phải vứt đi. Hắn đi Đông Đức, về nước giảng dạy ở Bách khoa Hà Nội, cho đến giờ. Tôi tin chắc hắn không quên chuyện này!

Tôi sang Ba Lan năm 1969. Cả đoàn du học sinh chúng tôi phải vào nằm viện để bác sĩ khám, tẩy giun sán trước khi được sống chung với người ta tại Trung tâm học tiếng Ba Lan dành cho người nước ngoài. Trong bệnh viện, được báo tin Hồ Chí Minh từ trần, chúng tôi khóc thảm thiết! Mấy cô y tá Ba Lan ngơ ngác, lúng túng chẳng biết chuyện gì xảy ra!

Chúng tôi đã yêu Đảng, yêu Bác Hồ đến thế! Đã một thời ngây thơ, ngây ngô như thế!

Đến năm 1994, Kim Nhật Thành chết, xem TV thấy dân Bắc Triều Tiên đứng đông nghẹt hai bên đường ôm nhau gào khóc. Lúc này thì tôi đã bật cười! Cười cả chính mình! Tôi cũng đã y chang vậy ngày nào, bị ngu hoá, bị lừa gạt mà không biết.

Phải thừa nhận các chế độ cộng sản đạt mức siêu đẳng về chuyện nuôi trồng con người theo ý đồ của mình.

Thế hệ tôi và cả xã hội miền Bắc, mỗi một con người được nhào nặn, rèn luyện, nhồi nhét tư tưởng vào trí não, để không còn là mình nữa, chỉ biết suy nghĩ và hành động theo những lời dạy dỗ của Đảng và Bác, đi theo con đường mà Bác và Đảng vạch ra, như con rối, như cái máy. Cái bóng Đảng, Bác bao trùm lên đời sống.

Phản ứng của chúng tôi chẳng khác gì những con cá trong ao của ông Hồ ở Phủ Chủ Tịch. Không hơn, không kém.

Vào năm 1958, theo yêu cầu của ông Hồ, kiến trúc sư Nguyễn Văn Ninh đã thiết kế cho ông ngôi nhà sàn theo kiểu của người miền núi, cùng với vườn cây, ao cá.

Ngôi nhà sàn có hai tầng, tầng trên ông Hồ dùng làm phòng ngủ và phòng làm việc trong mùa đông, tầng dưới là nơi ông làm việc vào mùa hè, họp Bộ Chính trị. Ngôi nhà sàn xây dựng xong vào ngày 1/05/1958, bằng gỗ loại bình thường, chiểu theo căn dặn của ông – báo chí viết như thế.

Tuy nhiên, trong thực tế, mãi sau này tôi mới biết, gỗ được sử dụng để làm ngôi nhà sàn “giản dị” thuộc loại tốt. Ngoài ra, sự giản dị này cũng đáng bàn. Bởi vì, ngôi nhà tọa lạc giữa phong cảnh hữu tình, đầy cây cỏ, hoa lá xanh tươi, chim bay, cá lượn bốn mùa. Bác ngồi thư giãn, hút thuốc lá 555 hay xì-gà của Fidel Castro gửi tặng thì còn gì bằng! Đấy là chưa nói đến chuyện có các nàng tới hầu hạ (như cô Nông Thị Xuân chẳng hạn)! Ngay giữa thủ đô chật hẹp, ồn ào, bụi bặm mà hưởng thụ một dinh cơ tao nhã, thanh bạch như vầy, thì khác gì cuộc sống của Tiên ông dưới trần, quả là chưa có tiền lệ.

Vào thời buổi kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, lắm đại gia tư bản đỏ chơi độc theo gương ông Hồ, cũng xây những dinh thự to rầm theo kiểu nhà sàn bằng toàn gỗ quý, vườn tược được trồng nhiều loại cây kiểng mà một chậu trị giá hàng chục ngàn đôla. Cũng ngay trong lòng Hà Nội.

Hồi nhỏ tôi được nghe nhiều huyền thoại về ông Hồ. Với chúng tôi, tên Hồ Chí Minh đồng nghĩa với đấng siêu nhân, thánh thiện và lòng tôn kính. Ở Nghệ An, có bài đồng giao xem ông Hồ, Tướng Giáp sinh ra như là tất yếu của Trời Đất: “Đụn Sơn phân dái / Hòn Đái thất thanh / Nam Đàn sinh Thánh / Đông Thành sinh Tướng”…

Mỗi lần nghe ai kể về đời sống của Bác, nói đến đàn cá trong ao của Bác, lũ trẻ chúng tôi xuýt xoa, phục lăn. Số là đàn cá đông đúc được ông Hồ luyện công phu. Sau một thời gian nhử mồi cám dỗ, ông đã thành công. Khi cho cá ăn, ông chỉ cầm cái que gõ gõ vào cái hộp đựng mồi hay thành bờ ao gì đó là cả đàn lúc nhúc bơi lại.

Lên cấp 2, bắt đầu học vật lý, tôi không còn phục cao kiến luyện cá của ông Hồ nữa, mà chỉ phục ông ở tính kiên nhẫn. Tôi cúc cục mãi mới tập gọi được đàn gà. Còn dạy cá đâu phải giỡn! Té ra ông Hồ chỉ thực hành lý thuyết từ xửa xưa của nhà khoa học người Nga Ivan Pavlov, Giải thưởng Nobel Y học năm 1904.

Ivan Pavlov nổi danh từ việc thí nghiệm phản ứng tiêu hoá trên cơ thể chó. Qua nghiên cứu sinh lý học của nước bọt, ông khẳng định rằng, nước bọt không chỉ tiết ra lúc ăn, mà cả trong phản ứng trước bữa ăn. Thức ăn gây chảy nước bọt được gọi là “kích thích ban đầu”, còn tiếng chuông gõ hoặc ánh sáng của cái đèn xuất hiện trước bữa ăn, gọi là loại “thức ăn phụ trợ”. Kích thích chó liên tục một thời gian dài bằng “thức ăn phụ trợ”, cùng lúc với “kích thích ban đầu” để tạo thói quen, ông đã làm chó tiết nước bọt chỉ còn qua sự kích thích thứ cấp. Hiện tượng này được gọi là phản xạ có điều kiện của Pavlov, trái ngược với sự chảy nước bọt bẩm sinh, là phản xạ vô điều kiện.

Thì ra, những con cá của ông Hồ chỉ là một phiên bản nhỏ từ con chó của Pavlov.

Phiên bản lớn mới thật hãi hùng.

Người ta nói Việt Nam là một nhà tù lớn, hay cả quốc gia đang bị nhốt trong cái cũi.

Trong cái cũi này, giống như đàn cá trong ao, ông Hồ và Đảng Cộng sản Việt Nam đã áp dụng muôn vàn “thức ăn phụ trợ” để “trồng người” vì “hạnh phúc trăm năm” của… Đảng.

Bằng quản lý trong tay sổ hộ khẩu, sổ gạo, sổ dầu, phiếu thực phẩm, phiếu vải, học đại học; nay thêm sổ đỏ, chứng minh nhân dân, hộ chiếu, giấy chủ quyền xe, v.v… – ông Hồ và Đảng từ lúc cầm quyền đến nay đã biến đất nước thành một phòng thực nghiệm vĩ đại của “phản xạ có điều kiện”, biến dân tộc thành một bầy đàn ngoan ngoãn. Hàng chục triệu người Việt đã, đang và tiếp tục trở thành những con cá trong ao hay là những con chó của Pavlov.

Ngoài ra, còn một “thức ăn phụ trợ” khác công hiệu. Đó là bộ máy tuyên truyền khổng lồ, chằng chịt từ trung ương xuống thôn xã, bản làng, liên tục đập vào não trạng con người ngay từ thưở thiếu thời. Bất kỳ nguồn thông tin nào bất lợi cho sự độc quyền cai trị của Đảng đều bị ngăn chặn. Những mầm mống phản kháng ngay lập tức bị đè bẹp, đời sống của gia đình, người thân bị phong toả đến bần cùng…

Cho nên, lúc còn là học sinh, tay còn vương mực tím, khi ông Hồ chết, tôi và các bạn tôi cùng thời đã chảy dài nước mắt, cũng không có gì là lạ. Đúng ra, chúng tôi nên được chia sẻ, được thương hại, tội nghiệp.

Nhưng nhờ Trời, ngay trong năm thứ nhất học đại học tôi đã nhanh chóng nhận ra lẽ thường phải có ở đời, sự bất công và bất nhân của chế độ cộng sản. Nó tước đi của con người đời sống riêng tư, cá tính và những quyền tự do tối thiểu nhất. Chúng tôi bị Toà đại sứ Việt Nam tại Ba Lan cấm không được yêu đương, không được mặc quần jeans ra ngoài đường, không được khiêu vũ, không được đến thăm nhà người bản xứ, không được đi lao động kiếm thêm tiền trong dịp nghỉ Hè, v.v… Một ngàn lẻ một thứ cấm! Hàng tuần họp chi đoàn, viết bản tự kiểm. Lơ mơ là bị trục xuất về nước!

Và tôi lơ mơ, xé rào nên bị trục xuất thật. Vừa đặt chân tới ga xe lửa Hàng Cỏ, Hà Nội, chưa kịp xuống tàu, hai công an đã xông lên chỗ ngồi và áp tải tôi vào trại giam, sau đó lãnh án tù hai năm về tội yêu và trốn ở lại nước ngoài. Ra tù, lận đận mãi tôi mới xoay được việc làm và quay lại Ba Lan năm 1989, đúng lúc chế độ cộng sản Ba Lan sụp đổ. Làm nhân chứng của 20 năm xây dựng thể chế dân chủ ở Ba Lan với muôn vàn khó khăn nhưng thành quả phát triển giành được thấy rõ qua từng năm tháng, nhãn quan chính trị của tôi thay đổi hoàn toàn.

Tôi được tỉnh ngộ qua liệu pháp điện áp của thực tế một xã hội từ chế độ cộng sản chuyển sang dân chủ tự do, cho mình cơ hội nhìn nhận, phân biệt Ác và Thiện. Quy trình tiến hoá bình thường của tôi được tái hiện, từ “con cá của Bác Hồ”, “con chó của Pavlov” lên làm người. Tôi lột xác cùng với những thăng trầm của tiến trình dân chủ hoá ở Ba Lan và Đông Âu.

Ba Lan tự do đã đưa sự thật lịch sử ra ánh sáng và công lý. Quá khứ đã chứng minh không thể chối cãi rằng, chế độ cộng sản tồn tại thực chất nhờ dối trá và bạo lực. Những người cộng sản không thèm nghe ai khi thấy phương hại đến độc quyền lãnh đạo của họ, cho dù những lời khuyên đó có mang lại lợi ích cho đất nước đến đâu. Chỉ khi bị áp lực tranh đấu mạnh mẽ của quần chúng, bị thất bại, bị dồn vào thế cùng họ mới làm ra vẻ hướng thiện hoặc nhượng bộ. Nhưng khi có sức mạnh và nhất là lúc thành công, họ tự mãn, cao ngạo, và độc ác gấp bội.

Bản chất lưu manh, cướp giật của họ, theo thời gian càng ngày càng lộ liễu. Họ biến thù thành bạn, biến bạn thành thù tuỳ theo tình huống có lợi cho sự bảo đảm quyền lực. Họ là bậc thầy của sự tráo trở, lật lọng và bội bạc. Quan điểm phải hợp tác với cộng sản để cải tạo cộng sản, có cách nói cho cộng sản nghe, đã chứng tỏ tính chất xuẩn ngốc của nó qua hậu quả việc làm của rất nhiều người từ hàng chục năm nay. Chưa có vị “quân sư” nào làm cộng sản thay đổi được bản chất, ngược lại, họ thường bị phản phé, ngược đãi và chịu chung một bi kịch giống nhau. Rốt cuộc họ chỉ là những kẻ bị phấn khích hoặc có tâm thức bất bình thường, thích đi theo vết xe đổ.

Thiếu tự do và thông tin với bên ngoài, con người không thể nào có đủ kiến thức để nhìn nhận, so sánh các mô hình sinh hoạt xã hội khác, cho nên đại bộ phận người Việt trong chế độ cộng sản, nhất là nông dân, cứ tưởng rằng, cái ao, cái cũi mà trong đó mình đang được Đảng ban phát là “đỉnh cao chói lọi” rồi.

Mẹ kiếp! Nhốt người ta lại, bưng tai, bịt mắt, chỉ mở cho nhìn, cho nghe những gì mình muốn áp đặt, cùng với sự đe doạ mạng sống thường trực – rồi bảo “dân trí thấp”, “dân tộc chưa trưởng thành”. Nói thế có khác gì trói chân, buộc tay thằng bé, cho ăn uống nhỏ giọt, cách ly với sông nước, rồi phán nó chậm lớn, không có khả năng biết bơi. Đểu giả, mất dạy cỡ này là cùng!

Vậy mà, lạ lùng thay, có những người không sinh ra trong chế độ ấy, đầu đã hai thứ tóc, mà giờ đây bắt đầu muốn yêu Bác Hồ như thế hệ chúng tôi mấy chục năm trước đây!

Lạ lùng nữa, vì những người ấy đã tháo thân chạy khỏi chế độ cộng sản và được lớn lên, ăn học, trở thành kỹ sư, giáo sư, tiến sĩ ở các quốc gia dân chủ, tự do.

Lạ lùng hơn, vì những người ấy, được gọi là trí thức, không thể không biết đến tội ác mà chủ nghĩa cộng sản toàn trị đã gây ra cho nhân loại nói chung và đối với dân tộc Việt Nam nói riêng trong suốt gần một thế kỷ.

Lạ lùng đến kinh ngạc, vì những bi kịch Cải cách Ruộng đất, Nhân Văn Giai Phẩm, vụ Xét lại Chống Đảng, Thảm sát Tết Mậu Thân Huế 1968, Cải tạo Tư bản, Tư thương miền Nam sau 1975, Chiến dịch bán bãi thu vàng, các vụ án Minh Phụng-Epco, Năm Cam, PMU 18, PCI, vân vân và vân vân… – chẳng mang đến cho họ một chút ý thức gì về dã tâm khủng khiếp và ghê tởm của lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam.

Không biết bị ám bởi phản xạ có điều kiện nào qua “thức ăn phụ trợ” của thời “đổi mới”, “tăng trưởng”, “phát triển”, “vươn ra biển lớn”, mà giữa lòng Hà Nội xuất hiện một sự đảo ngược tiến trình tiến hoá của loài người. Cả ngàn con người đang no cơm ấm cật, xiêm áo chỉnh tề, bỗng dưng biến thành đàn cá Bác Hồ, bầy chó của Pavlov, “hân hoan”, “hồn nhiên” hát bài “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Và rồi sau khi kết thúc thắng lợi ra về, cùng nhau đồng ca điệp khúc: “dân trí Việt Nam còn thấp”, “dân tộc ta chưa trưởng thành” nên chưa thể vươn tới tiến trình dân chủ hoá.

Bệnh này coi bộ hết phương cứu chữa! ■

Warsaw, Ba Lan 20/12/2009

* Địa chỉ tin tức trên
http://ledienduc.wordpress.com/

mid line Pictures, Images and Photos


Quí Vị thích xem tin tức mới cập nhật mỗi ngày, hoặc nghe đọc tài liệu tham khảo, xin hãy nhấn vào Websites dưới đây ▼

www.tiengnoitudodanchu.org
www.lyhuong.net
www.huyenthoai.org

Cư ngụ tại Việt Nam muốn vượt tường lửa nhanh, hãy nhấn vào Website màu xanh dưới đây. Kế tiếp đánh địa chỉ Bạn muốn tìm

▼ Vượt Tường Bức Lửa (Anti Firewall ▼)

www.anonymouse.org/anonwww.html


Khi đã mở Website
vượt tường lửa ra xong, bạn hãy copy Web nào muốn tìm, hoặc đánh địa chỉ vào trong cái khung nhỏ chữ Enter website address

Ví dụ: www.rfa.org/vietnamese

Hoặc copy giống dạng tương tự Link này
Ví dụ:
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Govert-does-not-want-people-to-involve-is-deciding-issues-of-Spartly-and-Paracel-islands-TVan-09042009155345.html

Paste (dán) vô cái khung có 3 chữ giống như ở dưới


Enter website address:


Sau cùng nhấn Chuột vào hàng chữ nằm về phía bên tay phải, giống dưới đây

Suft Anonymously

* Quý vị thích xem tiếp, xin nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ: Newer Post, Home, Older Posts

26 December, 2009

Audio Văn kiện lịch sử của Đức cố Tăng thống Thích Huyền Quang về Bản Tự thuật thứ 2 & Nhìn thẳng sự thật


* Nếu Audio chưa xuất hiện xin chờ, hoặc nhấn F5


Nhìn thẳng sự thật
(Bài viết của TT. Thích Viên Lý)


Từ nhiều năm qua, do sự chỉ đạo của những thế lực vô minh, đã có nhiều bài viết bôi nhọ đức cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang, Đại lão hòa Thượng Thích Quảng Độ, Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo và nhiều Tôn đức cũng như quý Cư sỹ Phật tử khác đang phục vụ cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại quốc nội và Văn Phòng II Viện Hóa Đạo tại hải ngoại, tất nhiên, những bài viết ấy không giá trị, vì người viết chỉ sử dụng nặc danh và đưa ra những lý luận điên đảo, thiếu tỉnh giác.

Những bài viết của họ nhằm làm cho uy tín của Phật giáo bị thương tổn, tạo cái cớ để kẻ xấu lấy đó hủy báng Phật giáo, nguy hiểm hơn, đẩy Phật giáo vào chân tường để Cọng sản dễ bề tiêu diệt mà trước mắt là tiêu diệt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong đó có Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, một Giáo Hội đã và đang trực diện đấu tranh bảo vệ chánh pháp, bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải Việt Nam cũng như tranh đấu cho tự do, nhân quyền và dân chủ.

Dù đã trải nghiệm việc bị xúc phạm bởi những Công an qua những lần bị bắt, thế nhưng, tôi vẫn cảm thấy đôi chút khó chịu, buồn và lo lắng nhiều đến tiền đồ của đất nước và đạo pháp vì những xuyên tạc, đánh phá liên tục ở đây không là từ bên ngoài mà xuất phát từ ngay nội bộ có chỉ đạo ngầm của các thế lực đen tối cực ác. Đã một số lần, sau khi đọc những bài viết như thế, tôi cố hình dung về tương lai của Giáo hội rồi tự hỏi, những người nặc danh viết bài chửi bới Giáo hội một cách thiếu trách nhiệm như thế sẽ đưa Giáo hội về đâu khi bản thân họ chưa định hình nổi về một Việt Nam với quá nhiều đau thương, bất trắc?

Tuy nhiên, sau khi đọc một vài bài có cùng luận điệu và chủ đích như thế, tôi xem những bài viết bôi nhọ đó như những tiếp khích cần thiết, vì những bài viết ấy vừa giúp tôi thực hành hạnh nhẫn nhục nhưng đồng lúc cũng giúp tôi có đủ sức mạnh để vượt qua mọi chướng duyên, thách đố. Một cách thành thật, tôi thương những kẻ nặc danh này, tôi thương họ là vì họ chưa trưởng thành đủ.

Họ đã không có được cái dũng hay nói khác hơn, đức tính trượng phu để dám đề tên thật của mình trong các bài viết, mà chỉ dám sử dụng nặc danh để đánh phá, bôi nhọ người khác một cách lén lút thiếu nhân cách. Tôi thương họ vì họ hoàn toàn không hiểu gì về Giáo hội. Không hiểu Giáo hội không phải là một cái tội, nhưng không hiểu mà cứ viết một cách thiếu trách nhiệm thì đối với luật pháp, đó là một cái tội - tội bôi nhọ kẻ khác. Với cái tội đó, theo luật pháp Hoa Kỳ, họ có thể trả một giá tương ứng nào đó, chẳng những thế, theo luật tắc nhân quả, những người này không thể lẩn trốn sự thật và đây là điều rất đáng thương hại cho họ.

Tôi tin rằng, chỉ có những người thiếu hiểu biết mới hành động một cách vô minh như thế, hơn nữa, khi họ viết nặng lời về các bậc Cao Tăng và cá nhân tôi thì họ đã tự làm tổn thương chính bản thân họ và điều này đã được đức Phật minh thị trong kinh Tứ Thập Nhị Chương như sau: "Ác nhân hại hiền giả du ngưỡng thiên nhi thóa, thóa bất chí thiên hoàn tùng kỷ đọa." Tạm dịch: Kẻ ác hại người hiền chẳng khác nào ngửa mặt phun nước miếng lên trời, phun chẳng tới trời nhưng lại rơi nhằm chính mình.

Khi họ xuyên tạc, bôi nhọ người khác bằng những lời lẽ hằn học, đầy thù hận thì lúc đó cái tâm của họ cũng đầy sân si, thù hận và điều đó có nghĩa là họ tự hành hạ họ, tự làm khổ họ, chứ kỳ thật, những điều họ viết không đúng về Giáo hội không làm tổn thương Giáo hội hoặc làm chúng tôi bận tâm như họ nghĩ. Một cách thành thật, quý Tôn đức và tôi rất thanh thản với những Phật sự của mình. Vả lại, chúng tôi không có đủ thì giờ để chu toàn mọi Phật sự quan yếu, vì thế, chúng tôi không phung phí thời gian để nghĩ về những việc bất chánh của họ.

Dù sao, chúng tôi ý thức rất rõ rằng, khi làm việc cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, nhất là dấn thân tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền, chắc chắn chúng tôi phải trả một giá khá đắt. Và, chúng tôi sẵn sàng chấp nhận điều đó với tất cả sự an lạc, bình thản, đồng lúc nỗ lực chu toàn trách nhiệm trước lịch sử chứ không bỏ cuộc, đầu hàng trước những đánh phá bất công, phi lý của những kẻ phản chống Giáo Hội.

Như trên đã đề cập, tôi thương những kẻ ác tâm đánh phá Phật giáo vì biết là do vô minh nên họ mới tác tạo những nghiệp ác như thế, tôi càng thương hơn nữa những người Phật tử thuần thành đã và đang là nạn nhân trực tiếp hay gián tiếp về những cách đánh phá Phật giáo không thương tiếc của những kẻ ác này.

Không phải một lần, mà rất nhiều lần, nhiều người đề nghị: Vì để làm sáng tỏ sự thật, tôi nên có những phản ứng cần thiết, tuy nhiên, phần vì Phật sự đa đoan, nhưng lý do chính vẫn là tôi không muốn mất thì giờ để đối đáp với những bài viết của những kẻ nặc danh như thế. Nay, vì kính trọng những người đã hết lòng hỗ trợ tôi, tôi muốn nói một lần nhằm trả tất cả sự thật cho sự thật.

Sự thật đầu tiên tôi muốn trình bày ở đây là: Trong cuốn "Giặc Thầy Chùa II", trang 429 - 431 ông Đặng Văn Nhâm đã in về những điều không tốt về tôi và những điều này theo ông Nhâm, do một "tăng sĩ" "tiết lộ". Tôi phải viết Hoa ở đây để đặc biệt nhấn mạnh là, TẤT CẢ NHỮNG ĐIỀU NÓI XẤU TÔI TRONG CÁI GỌI LÀ "BẠCH THƯ" KÝ TÊN BỞI "TT THÍCH NGUYÊN TRÍ" TRONG GIẶC THẦY CHÙA II LÀ HOÀN TOÀN SAI. Với tất cả danh dự và trách nhiệm, tôi khẳng định: Đó là một sự bôi nhọ trắng trợn vô ý thức và đầy ác kiến.

Nếu kẻ xấu tìm cách bôi nhọ tôi trưng dẫn bất cứ bằng chứng nào để chứng minh về những cái mà họ xuyên tạc, bôi nhọ tôi trong "Bạch Thư" nói trên là đúng thì ngay lập tức tôi sẵn sàng sám hối và từ bỏ tất cả những nhiệm vụ tôi đang đảm trách kể cả chiếc áo tu sỹ, vì tôi quan niệm, đã là một kẻ bất xứng thì không thể gánh vác những trọng trách dù Đời hay Đạo. Một lần nữa, tôi khẳng định những điều viết về tôi trong "Bạch Thư" ký tên "TT Thích Nguyên Trí" in trong "Giặc Thầy Chùa II" là hoàn toàn hư cấu, không thật.

Một bài viết gần đây ký tên Trần Lý xuyên tạc rằng, tôi chỉ " .... ở tù 1 năm vì tội vượt biên" và Trần Lý còn viết: "….Thượng tọa Viên Lý bảo lãnh 2 anh em ruột và 5 huynh đệ đồng môn từ Việt Nam qua Mỹ ..."

Tôi phải nói thẳng rằng: Trần Lý hoàn toàn SAI. Tôi bị Cọng sản Việt Nam bắt nhốt tất cả 3 lần, tổng cọng gần 3 năm. Năm 1976 tôi bị Công an bắt nhốt vì thi hành Phật sự tại Phú Bổn do Viện Hóa Đạo, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất bổ nhiệm và, 2 lần khác bị bắt vì "tội" vượt biên chứ không phải chỉ "ở tù 1 năm vì tội vượt biên" như Trần Lý nào đó đã xuyên tạc sự thật. Tôi từng bị Công an tra tấn, đánh đập đến bất tỉnh, cũng đã bị giam ở khám Chí Hòa, ở các Trung Tâm cải huấn cũ của Phú Yên, Bình Định, đã từng bị nhốt vào xà lim, bị còng tay, bị cùm chân và bị đưa đi lao động khổ sai ở trại Khánh Sơn và Đồng Phú I nơi mà CSVN gọi là "Trại học tập cải tạo". Tất nhiên, thời gian tù tội của tôi không nhiều như những vị sĩ quan hoặc những công chức của quân lực Việt Nam Cọng Hòa và một số Tôn đức, Phật tử, do vậy tôi không xem việc tôi ở tù dưới thể chế độc tài như một “thành tích” mà chỉ xem đó như một bất hạnh của đất nước đang bị thống trị bởi guồng máy độc tài, phi pháp.

Tôi đã bảo lãnh một số huynh đệ - những Tăng sỹ đồng chơn xuất gia và không ai trong số các vị ấy làm việc cho Cọng sản, ngược lại họ quyết tâm chống lại chủ nghĩa ngoại lai và chế độ độc tài toàn trị, đồng thời hết lòng phụng sự Giáo hội với tất cả khả năng và kinh nghiệm của mình. Tôi rất hoan hỷ vì đã bảo lãnh quý Thầy ấy. Tôi hoan hỷ vì tôi đã giúp quý thầy ấy có cơ hội thoát khỏi sự kềm kẹp vì phải sống dưới một chế độ độc tài trong thời gian khá lâu. Tôi không chút mảy may mặc cảm về việc bảo lãnh này. Tôi cho rằng việc làm này là một bổn phận và trách nhiệm của những người đi trước. Nếu điều kiện cho phép, tôi còn muốn bảo lãnh tất cả những ai không thích sống dưới chế độ vô thần của Cọng sản để giúp họ hưởng được tất cả quyền làm người và sống trong một xứ sở tự do dân chủ đích thực.

Là một thuyền nhân tỵ nạn Cọng sản, tôi thâm cảm cái ước vọng thầm kín của những đồng bào đang sống thiếu tự do tại quê nhà. Quý vị nghĩ sao khi chúng ta bảo lãnh những người thân của mình sang sinh sống và hành đạo ở một đất nước tự do như Hoa kỳ? Vô lẽ bảo lãnh người thân của mình sang định cư nơi một đất nước tự do, thoát khỏi sự khống chế của Cọng sản là một cái tội? Họ cho rằng quý Thầy do tôi bảo lãnh chưa có thẻ xanh, vô lẽ những người chưa có thẻ xanh đều là những người không tốt? Chúng ta nghĩ sao về những người sang Mỹ trên 30 năm, hoặc có thẻ xanh hoặc đang là công dân Hoa Kỳ nhưng lại về Việt Nam thường xuyên thậm chí còn cọng tác với CS để làm hại đồng đạo, đồng bào?

Kẻ xấu còn đồn đại rằng: "chùa Điều Ngự là do CS chi tiền để mua, chùa Điều Ngự là CS " và “là trung tâm quy tụ của nhóm Cần Lao, của đám theo thời thừa gió bẻ măng”. Những kẻ xấu này đã xuyên tạc sự thật. Chùa Điều Ngự hiện là Trụ sở của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo - Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ, một Giáo hội đang chống lại chế độ độc tài Cọng sản và tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền. Cọng sản thường tìm cách đồng hóa những cá nhân và tổ chức chống Cọng để vô hiệu hóa, thế nhưng, quần chúng thầm lặng hiểu rất rõ bản chất ác hiểm của Cọng sản nên Cọng sản càng tuyên truyền nói xấu chùa Điều Ngự bà con đồng hương, Phật tử càng về chùa Điều Ngự đông hơn, đồng thời càng sát cánh với chư Tăng, hỗ trợ chùa Điều Ngự trong mọi Phật sự.

Tôi xin minh định rằng, tiền mua chùa Điều Ngự là tiền do quý Phật tử cúng dường để xây dựng tu viện Bảo Pháp, nhưng, vì Giáo Hội cần có một cơ sở tại quận Cam để đáp ứng lòng mong cầu của mọi giới Phật tử nên tôi đã dùng tiền xây dựng TV Bảo Pháp để tạo mãi ngôi chùa Điều Ngự. Chùa Điều Ngự không là “Trung tâm quy tụ của nhóm Cần Lao, của đám theo thời thừa gió bẻ măng” như các thế lực xấu ác xuyên tạc.

Điều đáng lưu ý là, Hoa Kỳ và thế giới nhân loại đang đối diện với nạn khủng bố hết sức nghiêm trọng. Cái mà Phật giáo có thể đóng góp được cho thời điểm có nhiều đe doạ và bất an hiện nay chính là tâm từ bi và tuệ giác siêu việt. Không bất cứ Phật tử chân chính nào muốn thấy có những trùm khủng bố vì bất đồng chính kiến hay tôn giáo xuất hiện từ Phật giáo. Tất nhiên, những thế lực xấu đã và đang chủ trương xúi dục hận thù giữa các tôn giáo nhằm giúp họ hoàn tất chính sách tiêu diệt các tôn giáo một cách dễ dàng. Dưới sự lãnh đạo đầy kinh nghiệm và trí tuệ của đức cố Đệ Tứ Tăng Thống và Đại lão Hòa thượng Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Văn Phòng II Viện Hóa Đạo đã và đang là nạn nhân của các thế lực manh động nhưng chưa và sẽ không bao giờ tự biến mình thành công cụ của các trò chơi chính trị.

Tôi cầu nguyện cho những người xuyên tạc, bôi nhọ chùa Điều Ngự vì bất cứ lý do gì, sớm tỉnh thức, ăn năn sám hối để tránh đọa vào ba đường dữ.

Có một số bài viết của những kẻ nặc danh cho rằng tôi “đã cấu kết với nhóm người VPII-VHĐ để thao túng GH qua các sắc lệnh: Giáo Chỉ Số 2… Giáo Chỉ Số 9… Thông Bạch Thi Hành Giáo Chỉ Số 9… Quyết Định 31… Thông bạch Tiếm Danh ….” Đây là luận điệu của những người đã đánh mất sự tỉnh táo. Họ viết như thế là họ coi thường khả năng, đức độ, kinh nghiệm cũng như hạnh nguyện cao vời của hai bậc cao Tăng thạc đức đương đại: Đức cố Đệ Tứ Tăng Thống và Đại lão Hòa thượng Quảng Độ, Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo. Trên thực tế, tôi chỉ đáng là học trò của hai Ngài, làm sao tôi có thể qua mặt hai Ngài như họ nghĩ. Ai cũng thừa biết là cả guồng máy cai trị bằng bạo lực, Cọng sản Việt Nam dùng đủ phương chước để cưỡng bức nhị vị Đại lão Hòa thượng tuân theo ý họ, thế nhưng, suốt nhiều thập niên, Cọng sản Việt Nam đã thất bại vì không thể khuất phục được hai Ngài huống gì tôi, một kẻ chỉ đáng theo hầu hai Ngài.

Khi còn trụ thế, qua lời Chúc Tết, đức cố Đệ Tứ Tăng thống Thích Huyền Quang, bằng chính giọng nói của mình, Ngài đã ân cần huấn thị“ Tôi gởi lời khen ngợi chư kiệt vị đã tận tình hoằng dương chánh pháp nơi các xứ sở xa xôi, đồng thời vẫn nhất tâm hậu thuẫn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại quê nhà. Đặc biệt chư quý liệt vị đã chí thành khâm tuân và thi hành Giáo Chỉ số 9 do tôi ban hành và các Thông Tư, Thông Bạch của Viện Hoá Đạo nhằm chấn chỉnh và phát huy Giáo Hội trước tình thế mới cũng như làm rạng danh hai nghìn năm Phật giáo Việt Nam …”.

Qua lời huấn thị trên của đức cố Đệ Tứ Tăng Thống, tự nó đã nói lên tất cả lý do tại sao Giáo Chỉ số 9 đã được ban hành. Rất tiếc, một sự thật lịch sử quan trọng như thế vẫn bị các thế lực xấu tiếp tục xuyên tạc. Tôi luôn tin rằng, xuyên tạc sự thật không chỉ là cách tự kết liễu uy tín của mình mà còn là một tội ác.

Viết đến đây, tôi tự hỏi là, họ dùng nặc danh, viết bài bôi nhọ Giáo hội để được gì ngoại trừ tự phản ánh cái tâm bất chính và phá nát Giáo hội đúng như đảng và nhà nước Cọng sản Việt Nam mong muốn, chủ trương?

Điều cần nói thêm ở đây là, theo nhận định mới nhất của Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN được phổ biến vào ngày 04 tháng 12 năm 2009, do Đại lão Hoà Thượng Xử lý Thường vụ Viện Tăng thống kiêm Viện trưởng Viện Hoá Đạo ký thì:

“Giáo Chỉ Số 09, do Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ban hành ngày 8.9.2007, đã cứu nguy mạng mạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, cần phải được phát huy toàn diện để đáp ứng với công cuộc giải trừ Quốc nạn và Pháp nạn hiện nay.”

Nhận định trên của Hội Đồng Lưỡng Viện, một lần nữa xác tín sự khâm tuân triệt để của toàn thể thành viên Giáo hội đối với giáo Chỉ số 9 do đức Đệ Tứ Tăng Thống ban hành.

Bản chất tự nhiên của con người là cảm nhận nỗi mất mát nào đó trước những thay đổi bất chợt, nhưng nếu tỉnh giác nhìn thẳng vào sự thật ta sẽ thấy những biểu hiện cần thiết về lập trường nhất quán cố hữu của Giáo hội xuyên qua Giáo Chỉ số 9 sau nhiều thập niên Giáo hội bị đàn áp, đánh phá khốc liệt từ mọi phía.

Dưới hình thức nặc danh, họ còn viết bài cật vấn Văn Phòng II Viện Hóa Đạo rằng, tại sao một Giáo Hội đông người như thế, bây giờ chỉ còn chừng ấy vị? Một câu hỏi khá tinh vi, có thể khiến một số người không nắm vững tình hình Giáo Hội cho là chí lý; thực ra, đó chỉ là cách hỏi để trốn tránh trách nhiệm, vì người nêu câu hỏi này không hiểu lý duyên sanh và tự xem họ như người ngoại cuộc, không liên hệ và có chút trách nhiệm nào đối với những biến động nói trên.

Câu hỏi đặt ra ở đây là, những ai là người đã bỏ Giáo hội truyền thống để lập những tổ chức và Giáo hội khác nhằm tạo sự phân rã, suy yếu Giáo hội giữa lúc đất nước và Phật giáo đang lâm quốc nạn và pháp nạn? Vả lại, phải chăng chính nghĩa chỉ là những con số? Không. Tuyệt đối không. Vì hiện nay, Giáo hội do nhà nước Cọng sản Việt Nam thành lập thường tự hào là họ có trên 40,000 Tăng ni và nhiều ngàn Tự viện. So với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất họ là số đông, nhưng điều đó không có nghĩa cái số đông ấy của Giáo hội nhà nước thuộc về chính nghĩa.

Giả thuyết rằng, điều mà những người nặc danh viết là đúng thì rõ ràng đây là một thương tổn lớn đối với bản thân họ, lý do là, họ luôn cho họ là số đông, có đầu óc, như vậy, cái số đông có đầu óc ấy làm gì mà để một thiểu số khuynh loát, lèo lái họ không phải trong một thời gian ngắn mà đến suốt trên 15 năm nhất là Giáo hội không có vũ khí, nhà tù, công an và quân đội?

Do vậy, con số chỉ là con số nếu con số ấy đã tự mình biến thành công cụ cho thế lực phi và phản dân tộc. Số đếm của phép tính, thời và không gian có đổi thay nhưng chân lý thì không bao giờ thay đổi.

Kẻ nặc danh còn xuyên tạc là, tôi đòi đập guốc lên đầu Hòa thượng Mãn Giác và tát tai Hòa thượng Thiện Ấn. Điều này đúng không? Xãy ra ở đâu và lý do tại sao? Thật là một vọng ngữ không thể tưởng tượng được. Khi xuyên tạc việc trên, họ đã khinh thường hai vị Hòa thượng một cách quá đáng.

Chưa hết, những kẻ nặc danh này còn xuyên tạc rằng, tôi đã bỏ tiền ra để thuê người đi biểu tình, Website "Bảo Vệ Chánh Pháp" là của tôi, của Chùa Điều Ngự và của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo. Họ viết mà bất chấp lẽ phải và sự thật, điều này càng làm tôi cảm thấy tội nghiệp cho họ nhiều hơn. Tôi mong là họ đưa ra những bằng chứng cụ thể, chứ cứ tưởng tượng rồi viết sai sự thật như thế chỉ tạo thêm sự phản cảm đối với người đọc.

Chưa hết, những thế lực xấu còn nỗ lực tuyên truyền rằng, đấu tranh chống lại Cọng sản để đòi hỏi tự do, nhân quyền, dân chủ và phục hồi pháp lý của Giáo hội là hành động tự húc đầu vào tường, thiếu khôn ngoan và chỉ chuốc hoạ vào thân. Từ ngàn xưa, ai trong chúng ta cũng hiểu rằng, lịch sử truyền bá chánh pháp là một lịch sử của sự phụng hiến chứ không là chiếm đoạt, vụ lợi. Tất cả hành hoạt của người Phật tử chân chính là cho và vì phúc lợi lâu dài của tha nhân, chứ tuyệt đối không nhắm đến quyền lợi riêng tư dù biết rằng sự dấn thân cứu đời là một thiệt thòi, hy hiến lớn.

Trong hạnh nguyện Bồ tát, tuyệt đối không có vấn đề tính toán cũng chẳng mảy may mong cầu chút ít lợi danh, vì hơn ai hết, người Phật tử chân chính liễu triệt rằng, mọi hiện tượng trên thế gian đều huyễn hóa, tất cả chỉ là giả danh, vô thường, tạm bợ. Trong tâm của các sứ giả Như lai chỉ biết phục vụ và phục vụ, đồng thời xem những trách vụ là một sứ mệnh chứ không là một chức quyền cần cố bám lấy. Chính cái thân mệnh của mình mà còn hy hiến sá gì đến những hư danh? Phải chăng vì quá khôn ngoan tính toán hơn thua mà một số vị đã đưa Giáo hội đến chỗ phân liệt, suy yếu?

Là Tổng Thư Ký của một Giáo Hội, đứng giữa những quan kiến dị biệt, trong khả năng có thể, tôi cố gắng hết sức để tìm cách gắn kết mọi khuynh hướng nhằm duy trì sự thống nhất cần có giữa thế giới đa cực trước thời đại và ngưỡng cửa của thế kỷ 21. Tôi cũng cố gắng để không bị lôi cuốn bởi một nhóm người chủ trương thỏa hiệp với Cọng sản để làm giáo dục, từ thiện, xã hội, văn hóa v.v… vì nhiều lý do; tuy nhiên, tôi ý thức cách sâu sắc rằng, dù cố gắng cách nào, tôi cũng không thể hành xử tùy tiện theo kiểu xã giao để thỏa lòng những người khó tánh.

Ngược lại, trong thời điểm Giáo Hội đối diện nhiều chướng nạn, điều đệ nhất quan trọng là, cần vượt qua mọi thách đố để duy trì kỷ cương, truyền thống và bảo vệ mạng mạch của Giáo hội, chứ tuyệt đối không thể vì khó khăn hay lợi dưỡng mà chạy theo những thế lực ác. Trong mắt họ, tôi và một số vị khác trong Giáo hội là lực cản trước lộ trình hướng đến thỏa hiệp và những toan tính tái cấu trúc Giáo hội với một dàn nhân sự dễ sai khiến. Chính đấy là lý do tại sao tôi và một số Tôn đức, Cư sỹ khác bị xem như những kẻ cần lên án.

Những người có chủ trương nêu trên đã tìm đủ mọi cách, tung ra những tuyên truyền thất thiệt, bôi nhọ quý Tôn đức lãnh đạo Giáo hội và những người có lòng với đất nước, dân tộc để gây hoang mang trong dư luận quần chúng.

Dù tri nhận rõ thực tế phũ phàng này, nhưng chúng tôi không thể xoay lưng với thầy tổ và nỗi khổ của cả dân tộc để tìm cách thỏa hiệp trong ý hướng đi tìm một chổ đứng yên ắng và có lợi cho bản thân.

Lời cuối tôi muốn thưa ở đây là, vì kính trọng những người đã dành cho Giáo hội và cá nhân tôi sự tin tưởng, thương mến, tôi phải nói lên một số sự thật chứ trong tận thâm tâm, tôi không muốn mất thì giờ vì những bài viết thiếu trách nhiệm của những kẻ nặc danh, lý do những kẻ nặc danh đã không chứng tỏ được sự đứng đắn, lương thiện của họ. Tôi viết là viết cho nhũng người hết lòng vì đạo và dân tộc chứ không nhằm đối chất với những kẻ xấu đã xuyên tạc, bôi nhọ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Văn Phòng II Viện Hóa Đạo.

Tôi cũng xin đặc biệt nhấn mạnh rằng, đạo Phật là đạo thể hiện tinh thần tự do cách toàn triệt, với một căn bản tự do tuyệt đối như thế, tất nhiên mỗi người có quyền tự chọn cho mình cách đóng góp theo khả năng có thể, tuy nhiên, vu khống, bôi nhọ, xuyên tạc kẻ khác vì người ấy không cùng cách suy nghĩ và hành động như mình là vô tình hay cố ý tự huỷ báng chính mình và xem thường sự hiểu biết của người khác.

Nếu những kẻ ấy là người thật sự thương Giáo hội, muốn góp phần xây dựng Giáo hội như họ tuyên bố, họ đã không thể nhẫn tâm viết bài đánh phá Giáo hội tàn nhẫn như một kẻ “Nhất xiển đề”. Nếu họ là người thật sự muốn Phật pháp hưng long, đức tin của mọi người ngày một tăng triển, họ đã không viết lách, hành xử như những người thiếu ý thức, vô trách nhiệm.

Giữa bối cảnh đức tin của quần chúng Phật tử ngày một bị xói mòn vì có quá nhiều tin tức nóng bỏng về những hành trạng bất xứng xảy ra ở một số địa phương, tôi tự dặn lòng là hãy cố gắng nghĩ tốt về họ, nhưng, trong tư cách của một tu sỹ, tôi không thể không tìm giải pháp thù ứng có khả năng thay thế và xây dựng.

Nhìn pho tượng bất động nhưng toát lên hào quang đầy từ bi, trí tuệ và hùng lực của đức Phật, tôi kiền thành đảnh lễ Ngài với tất cả quyết tâm là sẽ dấn thân hơn nữa cho sự trường tồn của chánh pháp và dân tộc.

Thích Viên Lý


* Địa chỉ tin tức trên
http://lyhuong.net/viet/index.php?option=com_content&view=article&id=1930:1930&catid=37:bandoc&Itemid=56


mid line Pictures, Images and Photos


Quí Vị thích xem tin tức mới cập nhật mỗi ngày, hoặc nghe đọc tài liệu tham khảo, xin hãy nhấn vào Websites dưới đây ▼

www.tiengnoitudodanchu.org
www.lyhuong.net
www.huyenthoai.org

Cư ngụ tại Việt Nam muốn vượt tường lửa nhanh, hãy nhấn vào Website màu xanh dưới đây. Kế tiếp đánh địa chỉ Bạn muốn tìm

▼ Vượt Tường Bức Lửa (Anti Firewall ▼)

www.anonymouse.org/anonwww.html


Khi đã mở Website
vượt tường lửa ra xong, bạn hãy copy Web nào muốn tìm, hoặc đánh địa chỉ vào trong cái khung nhỏ chữ Enter website address

Ví dụ: www.rfa.org/vietnamese

Hoặc copy giống dạng tương tự Link này
Ví dụ:
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Govert-does-not-want-people-to-involve-is-deciding-issues-of-Spartly-and-Paracel-islands-TVan-09042009155345.html

Paste (dán) vô cái khung có 3 chữ giống như ở dưới


Enter website address:


Sau cùng nhấn Chuột vào hàng chữ nằm về phía bên tay phải, giống dưới đây

Suft Anonymously

* Quý vị thích xem tiếp, xin nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ: Newer Post, Home, Older Posts

Blog Archive