Trong kỳ thảo luận này mời quý vị tiếp tục nghe bạn Tú ở Hà Nội, Dũng ở Phú Thọ, Hiếu ở Đà Nẵng và Tuynh ở Bình Thuận mổ xẻ về mối quan hệ Việt – Trung vốn đang bị nhiều người trong dư luận cho là khá mù mờ.
Bây giờ mới quý vị nghe tiếp ý kiến của bạn Dũng trong chường trình kỳ trước.
Đảng rồi mới tới dân
Dũng: Họ cứ nghĩ là còn Đảng thì có nghĩa là tổ quốc của họ còn, và họ còn Đảng nghĩa là họ còn cai trị được thì nghĩa là họ còn nhân dân, nghĩa là nói chung họ chỉ nghĩ đến Đảng. Nói thật sự là như thế. Ngày xưa có câu là “dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh”, bây giờ họ lại đảo lại hoàn toàn “đảng, tổ quốc, rồi mới tới nhân dân”. Mình thấy mọi cái về chống Trung Quốc, mình nói thật sự nhé, cuối cùng nó sẽ quay về chống đảng cộng sản. Nói thẳng một câu là như thế! Và mình thấy rất nhiều người ngây thơ, nghĩ chống Trung Quốc thì cứ chống thôi, còn chủ nghĩa này kia các thứ thì… các bác ở trên rồi các bác sẽ hiểu, nhưng mình thấy thực sự nhiều người rất là ngây thơ. Mình thì mình không tham gia đảng phái, mình cũng không ở trong chính quyền, nhưng mình biết con đường cuối cùng của mình nó là thế nào.
Hiếu: Theo mình nghĩ thế này, đất nước chúng ta có đến 4 ngàn năm văn hiến trước khi đảng cộng sản ra đời, trước khi chủ nghĩa Mác-Lênin ra đời thì dân tộc Việt Nam đã tồn tại và phát triển nền văn minh của mình rồi. Và cái việc yêu nước, việc bảo vệ dân tộc mình khỏi sự xâm lấn của kẻ thù từ mọi nơi, chứ không phải chỉ riêng Trung Quốc. Điều đó đã có từ thời Đinh, Lê, Lý, Trần chứ không phải bây giờ mới có.
Có một sự khác biệt mà mình thấy ở chỗ là trước đây các hành động yêu nước của người dân Việt Nam là được các chính quyền, các nhà nước phong kiến của các triều đại người ta cổ súy, người ta ủng hộ và người ta đánh giá cao. Trong khi đó việc đấu tranh cho lòng yêu nước, cho việc biểu tình để thể hiện lòng yêu nước của mình ngay trong giai đoạn hiện nay, giai đoạn mà chế độ cộng sản cầm quyền này, thì lại bị coi đó là một hành động mà người ta nói là chịu/bị sự chi phối kích động của các “thế lực thù địch”.
Người ta lại cố gắng tìm mọi cách để ngăn chặn, trấn áp các cuộc biểu tình, trấn áp những thái độ, những việc làm yêu nước của người dân Việt Nam chúng ta. Đảng cộng sản, thật ra, mình không nghĩ là người ta có nhiệt tâm và thực sự có tấm lòng với đất nước, với dân tộc Việt Nam đâu. Hiện tại theo như cách mà mọi người thấy đó, những việc làm của Ban lãnh đạo hai nước, rồi những tuyên bố bên phía Trung Quốc rằng Việt Nam và Trung Quốc đã đạt được những đồng thuận thế này thế kia, thì qua những việc làm đó làm cho người dân Việt Nam nghi ngờ vị trí của đảng cộng sản là họ đang ở trong lòng dân tộc Việt Nam hay là đang đứng về phía Trung Quốc.
Khánh An: Vâng. Nãy giờ Khánh An nghe hình như Tuynh muốn nói nhiều lần, phải không, mà hình như không “cướp diễn đàn” nổi? (cười) Bây giờ thì chắc phải nhường lời cho Tuynh ạ.
Tuynh: Nãy giờ nghe anh Dũng nói đúng, nhưng em buồn cười quá vì anh bất bình điều đó thì bây giờ bất bình điều đó là không đúng, bởi vì sao? Bây giờ bất bình cái điều đảng đặt trên dân tộc (thì) “đảng tài tình” mà, dân tộc mình có “tài tình” đâu?! (Cười)
Dũng: Mình thật ra nói ngang lời này, vì mình bức xúc hơn mọi người, tại vì bản thân mình là đi biểu tình chống Trung Quốc. Cá nhân mình hai lần bị các lực lượng chức năng đeo băng đỏ, nói chung như bọn lục lâm thảo khấu. Thực sự mình hai lần bị xé cờ và xé bản đồ tổ quốc (hôm 17-7 và hôm 21-8, nghĩa là mình cực kỳ búc xúc đấy. Thế còn một lực lượng nữa, lực lượng không đeo băng thì… (Mọi người cùng cười).
Tuynh: Cho nên bây giờ người ta cứ phải nói là “tài tình” thôi. Tất nhiên là coi như nghe thì nó châm biếm, nó hài hước, mà họ có tài tình thì họ mới làm được những việc như thế.
Hiếu: Có một điều thế này mà mình nghĩ là mình phải nói với các bạn. Thưa các bạn, như thế này. Lúc nãy có một bạn vừa nói là cái việc biểu tình yêu nước và việc chống chính quyền, thì trước sau gì cái thái độ yêu nước đó cũng sẽ dẫn tới việc chống chính quyền, thì điều đó mình đồng ý. Có thể bạn nói đúng, nhưng mà trong giai đoạn hiện nay mình nghĩ thế này, tại người dân Việt Nam có rất nhiều thanh niên Việt Nam tham gia biểu tình chống Trung Quốc, nhưng họ là những người có thể là con cái của những gia đình mà có quyền lợi gắn kết với Đảng CSVN và có rất nhiều người mà người ta chỉ biểu tình chống Trung Quốc thôi chứ người ta không có ý niệm gì về việc mà. . .
Gậy ông đập lưng ông
Dũng: À, mình xin cắt ngang lời, mình cũng chỉ biểu tình chống Trung Quốc thôi, nhưng mình nói thật là để chống Trung Quốc đến tận cùng đấy, cuối cùng phải chống lại các chính sách thân Tàu của đảng cộng sản. Cái đấy là một cái thực tế. Trong tất cả các cuộc biểu tình mình tham gia thì hoàn toàn là chống Trung Quốc thôi, còn cái bộ mặt đảng cộng sản thì nó tự lộ ra qua những hành vi của họ đối với những người yêu nước chống Trung Quốc. Còn mình phản đối là không có bất cứ ý kiến nào của mình là về các cuộc biểu tình vừa qua là chống chính quyền cả. Mình phải nói ngay thế kẻo không thì lại bị hiểu nhầm đối với mình.
Hiếu: Vâng. Nó tạo ra sự ngộ nhận và nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam lại cố tình lấy đó làm lý do, làm cớ để mà đàn áp phong trào biểu tình yêu nước của thanh niên Việt Nam chúng ta.
Tuynh: Nói về cái chuyện mọi người nói ra luận điểm biểu tình chống Trung Quốc mà nó quay sang thành một cuộc biểu tình chống Đảng CSVN, thế thì nguyên do của nó thì em có đọc báo em thấy thế này, người ta phân tích là nó là một cái bẫy của Đảng cộng sản Trung Quốc giăng ra cho Đảng CSVN. Hôm nọ em có đọc một bài của ông Dương Danh Di, cựu đại sứ bên Trung Quốc hồi xưa. Ông có viết như thế này, vấn đề là trong những cuộc biểu tình đầu tiên thì Đảng CSVN coi như vẫn để cho nhân dân thể hiện lòng yêu nước, nhưng xong rồi thì Đảng cộng sản Trung Quốc gây sức ép với Đảng CSVN cho nên họ phải đàn áp.
Mà họ đàn áp thì cái căm phẫn của dư luận vốn chỉ hướng vào Trung Quốc nhưng mà khi Đảng CSVN đàn áp thì hiển nhiên sự căm phẫn nó tách ra làm hai, nó hướng vào cả Trung Quốc và hướng vào cả Đảng CSVN. Vấn đề ở chỗ là Đảng cộng sản Trung Quốc lúc đó lợi dụng cái việc Đảng CSVN đàn áp nhân dân trong nước, họ tung tin ra thế giới rằng đấy là nhân dân trong nước coi như là biểu tình chống chế độ cộng sản Việt Nam chứ họ không chống Trung Quốc.
Đấy là cái bẫy Trung Quốc họ giăng ra. Cái đó là cái mà Đảng CSVN không nghĩ đến hoặc có thể là bị chơi một vố rất là đau. Đấy, em thấy nguyên do của chuyện đó là như thế chứ không phải biểu tình là chống chính quyền, bởi vì nếu như bây giờ mình nói nguyên do mục đích ban đầu là chống chính quyền như thế là mình dính bẫy Trung Quốc và Trung Quốc chỉ muốn người Việt Nam mình đánh nhau thôi.
Bây giờ Việt Nam mà có nội chiến, coi như bên này bên kia choảng nhau thì họ hoan hô thôi. Mình mà có nội chiến trong nước thì họ (TQ) tha hồ tung hoành ngoài Biển Đông chứ họ chẳng cần phải phản đối phản điếc cái gì cả. Đấy là cái bẫy họ giăng ra nhưng mà Đảng CSVN thì lại quá ngây thơ về cái chuyện đó.
Tuy hai mà một?
Khánh An: Tức là các bạn cho rằng điều mà các bạn nhìn thấy thì đảng cộng sản lại không nhìn thấy à? Các bạn cho rằng đảng cộng sản như thế là ngây thơ?
Dũng: Mình không nghĩ vậy. Mình chẳng thấy cái bẫy gì ở đây cả. Mình cảm thấy là Đảng CSVN với Đảng cộng sản Trung Quốc nó gần như một giuộc. Mình nói thẳng như thế. Cái hôm Đới Bỉnh Quốc đi ra sân bay đấy, hôm 19 tháng 9, mình đã làm một bài thơ tựa đề “đờ cờ sờ tiễn đờ bờ quờ”. Không biết là các bạn biết chưa?
Tú: Em có đọc rồi.
Dũng:Bò bê thù tạc đá ngón tay
Rồng rắn đưa nhau ra máy bay
Cú diều bịn rịn tình thương mến
Dơi chó sụt sùi cũng khóc bay
Mình nghĩ là cái tả thực chả có cái gì, chả có cái gì mới ở đây cả. Thực sự thế.
Khánh An: Nếu bạn không cho là bẫy thì có nghĩa là “hai là một” à? “2 trong 1” à?
Dũng: Mình chỉ biết là trong đảng cộng sản thì tất nhiên có nhiều người có tinh thần dân tộc, nhưng mà mình nói thật là những người có tinh thần dân tộc mình thấy trong tình trạng này người ta không có tiếng nói mạnh mẽ, mà những người cầm đầu bây giờ là thân Trung Quốc. Mà nói thật cũng không phải thân Trung Quốc mà họ thân tiền. Họ là tư bản đỏ chứ chả có đảng cộng sản gì. Chả thấy ông cộng sản vô sản nào cả ngồi trên ghế lãnh đạo từ cấp phường trở lên.
Hiếu: Theo ý kiến của mình thì mình cũng nghĩ như vậy, là không có âm mưu nào ở đây hết và cái việc Đảng CSVN và Đảng cộng sản Trung Quốc thỏa thuận với nhau, đó là một điều không còn nghi ngờ gì nữa. Ai cũng biết điều đó rồi. Đảng CSVN họ làm theo cái quyền lợi của họ vì điều đó là cần thiết cho nên họ phải gắn chặt vận mệnh của họ với Đảng cộng sản Trung Quốc.
Đảng cộng sản Trung Quốc làm việc gì, có yêu cầu như thế nào thì Đảng CSVN đều làm tất cả mọi thứ có lợi cho Đảng cộng sản Trung Quốc, cho dù điều đó ảnh hưởng như thế nào đối với dân tộc thì cũng vậy thôi. Mà nếu trong lòng Đảng CSVN có những người thực sự yêu nước thì ngay từ bây giờ, họ nên đứng về phía nhân dân Việt Nam để mà chống đối lại Đảng CSVN trong việc mà Đảng CSVN đã quá nhu nhược đối với những chính sách bành trướng của Bắc Kinh trong thời điểm hiện nay.
Khánh An: Vừa rồi là ý kiến của bạn Hiếu ở Đà Nẵng. Đã đến lúc chương trình Café Wifi phải tạm dừng rồi, Khánh An hẹn tái ngộ với quý vị trong chương trình kỳ tới để nghe các bạn trẻ tiếp tục thảo luận trong phần tiếp theo về câu hỏi “Đảng CSVN chọn nhân dân hay chọn Trung Quốc”.