31 July, 2012

Video & Mẹ nhà báo Tạ Phong Tần đã chết do tự thiêu

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
Tin về cái chết của bà Đặng Thị Kim Liêng trên truyền thông quốc tế: http://www.straitstimes.com/breaking-news/se-asia/story/vietnam-bloggers-mother-dies-self-immolation
Sáng sớm ngày 30 tháng 7, thân mẫu của nhà báo đang bị giam giữ Tạ Phong Tần, bà Đặng Thị Kim Liêng, tự thiêu trước trụ sở Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Bạc Liêu .

Bà Đặng Thị kim Liêng đã qua đời trên xe từ Bạc Liêu về Sài Gòn. Hiện nay xe cứu thương chở bà đã quay trở về Bạc Liêu.

Bà Đặng Thị Kim Liêng là mẹ ruột nhà báo Tạ Phong Tần, bị công an thành phố Hồ Chí Minh bắt đi từ nhà ở thành phố Hồ Chí Minh ngày 5 tháng Chín năm 2011. Sau đó gia đình ở Bạc Liêu được báo là cô Tạ Phong Tần bị giam giữ tại số 4 Phan Đăng Lưu .

Vào khi còn tám ngày nữa, tức đến ngày 7 tháng Tám tới, nhà báo Tạ Phong Tần sẽ ra trước phiên xử cùng ngày với blogger Điều Cày, thì sáng sớm hôm nay công an báo cho gia đình biết bà Đặng Thị Kim Liêng tự thiêu và bị phỏng rất nặng.

Đến 12giờ 30 phút trưa từ Bạc Liêu, nơi thân mẫu nhà báo Tạ Phong Tần cư ngụ, chị Tạ Minh Tú, con gái bà Đặng Thị Kim Liêng và là em ruột cô Tạ Phong Tần, báo cho biết:

"Đưa bà cụ đi thành phố, bệnh viện người ta kêu chuyển đi, phỏng nặng quá, vết thương nặng quá cho nên phải đi thành phố."

Vụ việc xảy ra từ lúc sáng sớm mà gia đình không hay biết, chị Tạ Minh Tú kể lại:

"Thì 5 giờ sáng tính cũng như mọi lần là tưởng ba cụ đi uống cà phê, một hồi mới hay bà cụ tự thiêu trước trung tâm ủy ban tỉnh. Thành phố Bạc Liêu. Cũng có người quen báo, rồi một hồi công an lại báo tin, nói là người nhà của em là bà lão Đặng Thị Kim Liêng bà cụ tự thiêu nằm ở trong bệnh viện người nhà có hay không, thì em mới biết.

Thì mới cho người anh vô thăm, điện thoại hỏi thì người anh nói là cháy toàn thân đen hết trơn, em cũng không dám vô luôn cũng sợ tâm thần mình không được ổn định. Giờ người anh công an người ta mời đặng người ta hỏi chuyện. Em thì không dám vô nhưng nghe công an Bạc Liêu, ông phó công an phường, cho biết là nặng, không biết có qua khỏi không."

Vẫn theo lời chị Tạ Minh Tú, hai nguyên nhân khiến bà cụ âm thầm quyết định đi tự thiêu trước trụ sở ủy ban nhân dân tỉnh sáng nay là vì:

"Thì tranh chấp đất đai nhà cửa với người hàng xóm, đi làm đơn thưa kiện mà nghe bà cụ nói là người ta không giải quyết thỏa đáng cho nên tức, bức xúc vì trên phường người ta giải quyết không thỏa đáng. Cái thứ hai nữa là vì chị thì bị mang tội như vậy thì bà cũng suy nghĩ là do ảnh hưởng cái vụ đó. Tại vì người ta cho người theo dõi hoài, em vừa đi Sài Gòn một cái là có người theo dõi liền, đi thăm nuôi là có người theo dõi liền".

Khi tìm cách liên lạc thì phó công an phường mà chị Tạ Minh Tú nhắc đến xác nhận :

Công an: Có mà đưa đi bệnh viện cấp cứu rồi.

Thanh Trúc: Thưa anh Nhuận, hiện giờ tình hình bà làm sao, có nguy kịch lắm không?

Công an: Cái đó bác sĩ biết chứ mình sao mà biết.

Thanh Trúc: Nhưng mà qua điều tra sơ khởi hay là qua con mắt nghiệp vụ đầu tiên của anh thì anh nghĩ làm sao bà cụ phải đi tự thiêu như vậy?

Công an: Cái đó chưa biết nguyên nhân, giờ muốn gì thì một giờ rưỡi chị lại gặp đi nghen, chút nữa chị điện nghen.

Nhưng vào lúc 1 giờ 30 trở đi, khi gọi lại cho phó công an phường là anh Nhuận thì không thể liên lạc được vì người được gọi không bắt máy nữa.

Một người tương đối thân cận nhất với nhà báo Tạ Phong Tần ở thành phố Hồ Chí Minh cũng như với gia đình cô ở Bạc Liêu là bà Dương Thị Tân, vợ blogger Điều Cày Nguyễn Văn Hải, cũng đang bị giam tù. Từng nhiều lần bị công an sách nhiễu gây khó khăn cho bản thân bà cũng như con cái bà kể từ khi blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải bị bắt vào tù, bà Dương Thị Tân nói rằng bà hiểu chính sự căng thẳng và lo sợ là nguyên nhân khiến mẹ cô Tạ Phong Tần tự thiêu:

"Theo tôi được biết nỗi bức xúc này của bà có từ lâu rồi. Bà cũng thường gọi điện thoại tâm sự với tôi, nói rằng người ta tức là công an luôn luôn đến nhà đe dọa, nói là sẽ bắt tù cả nhà. Người ta rất sợ những cái việc dọa nạt như thế, bị đi tù bị đuổi ra khỏi nhà , cướp nhà cướp đất. Luôn luôn bà có một tư tưởng là người ta sẽ làm việc đó vì người ta đã dọa rồi.

Khi căng thẳng quá, trầm uất quá, mà đến những cơ quan chịu trách nhiệm giải thích việc này việc kia thì người ta không tiếp, thậm chí người ta xua đuổi , thậm chí người ta giám định là bà thế này thế kia. Bà đã từng nói người ta giám định bà tâm thần, trong khi đó bà là một người, nếu xét về trình độ ở thôn quê, thì bà có học hành, bà là cô giáo.

Chính xác là cái sự đe dọa của người ta ghê gớm qua, căng thẳng quá. Cách đây độ khoảng một tuần bà có gọi cho tôi, nói người ta dọa người ta sẽ đưa ra đảo, cho cả nhà đi tù và người ta sẽ lấy nhà. Mà người dân quê cả đời lam lũ, chỉ có cái nhà nhỏ để ở, bây giờ người ta rất sợ cho nên bà bị căng thẳng".

Từ lúc 2 giờ trưa cùng ngày trở đi đường điện thoại viễn liên đã không thể nào kết nối được nữa với gia đình bà Đặng Thị Kim Liêng, mẹ ruột nhà báo Tạ Phong Tần.

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2012-07-30

* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer




* Link nguồn tin trên: http://www.rfa.org/vietnamese/
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

29 July, 2012

Video & Hết thiết giáp lại đến máy bay quần đảo bầu trời Xã Đoài

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer


Những đợt máy bay gầm rú đinh tai nhức óc đã khuấy động sự yên tĩnh của bầu trời Xã Đoài trong sáng nay 24.7.2012. Có nhiều khả năng, hoạt động trên nằm trong đợt diễn tập quân sự “phòng chống diễn biến hòa bình, bạo loạn lật đổ” của quân khu IV thời gian này.

Máy bay chiến đấu các loại được người dân cho rằng “đã bay là là rất thấp trên mặt đất”. Cũng như xe thiết giáp, diễn tập máy bay chiến đấu trong nhiều năm gần đây rất hiếm tại Nghệ An và Xã Đoài không phải là nơi thích hợp cho hoạt động này.

Dưới mặt đất, đông đảo cảnh sát, công an chìm nổi đã được bố trí dọc theo trục đường Quán Hành - Xã Đoài. Người dân chứng kiến một đội xe giao thông đứng chặn ngay ngã tư xã. Không ai được biết lý do gì mà hôm nay công an, cảnh sát xuất hiện dày đặc vậy?

Trong một diễn biến khác liên quan đến cuộc diễn tập do huyện đội Nghi Lộc tổ chức tại xã Nghi Thuận, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An vào chiều 23.7, một giáo dân xứ đạo Bình Thuận đã bị bắn xuyên thủng cánh tay.

Theo nguồn tin từ một chủng sinh tại địa phương, mặc dù tổ chức diễn tập bắn đạn thật quy mô lớn nhưng thông tin đến với nhân dân lại rất kém và người tổ chức quá tồi.

Chính điều đó gây ra “tai nạn” nghiêm trọng với người dân địa phương. Anh Vương, giáo dân vô tình ngang qua đã bị trúng đạn vào cánh tay.

Giả sử đường đạn đi vào những điểm khác trên cơ thể nạn nhân, không biết huyện đội và chính quyền địa phương sẽ ăn nói thế nào với dân giữa lúc “nước sôi lửa bỏng” này.

Nguồn tin còn cho biết thêm ban đầu, chính quyền định chi 10 triệu để ém nhẹm sự việc nhưng không nhận được sự đồng ý của gia đình nên buộc phải chuyển người bị nạn đi cấp cứu tại bệnh viện Quân khu IV. Đến 22h tối cùng ngày, nạn nhân đã được đưa lên bàn mổ.

Nhiều câu hỏi đang được đặt ra với người dân địa phương. Cần biết nơi đây là địa bàn hai xứ Nhân Hòa và Bình Thuận. Bình Thuận là quê hương của linh mục GB Nguyễn Đình Thục, người mục tử can đảm dấn thân phục vụ bà con giáo dân trong sự kiện Con Cuông ngày 1.7 vừa qua.

Truyền thông nhà nước đang liên tục tấn công cha Thục trong 3 tuần qua, đặc biệt là bài viết gần đây nhất ngày 20.7.2012 với tựa đề "Từ việc truyền đạo trái pháp luật đến tường trình sai sự thật".

Cũng tại xã Nghi Thuận, cách đây vài tháng, một thanh niên Công giáo người Nhân Hòa đã bị đánh chết và phi tang xuống sông Cấm trong đêm. Vụ việc được công an huyện Nghi Lộc điều tra nhưng vẫn chưa đưa ra kết luận cuối cùng.


* Link nguồn tin trên: https://www.facebook.com/photo.php?fbid=188392997958949&set=a.169586409839608.36889.100003647514192&type=1&relevant_count=1
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

Video: Tường thuật Olympic 2012 tại London

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html

Thế vận hội London 2012 chính thức khai mạc lúc 9 giờ tối Thứ Sáu 27 tháng 7, tức là 2 giờ chiều giờ California, Hoa Kỳ.

Lễ khai mạc do đạo diễn và nhà sản xuất phim nổi tiếng từng đoạt giải Oscar, ông Danny Boyle, là người thiết kế và điều khiển toàn bộ chương trình với nhiều màn trình diễn độc đáo

Nữ hoàng Elizabeth II chủ tọa lễ khai mạc vời sự tham gia của 95 quốc khách bao gồm nguyên thủ quốc gia cùng với 60,000 khán giả ở vận động trường Olympic. Phía Hoa Kỳ có sự hiện diện của Đệ nhất Phu nhân Michelle Obama và hai cô con gái

* Tối hôm qua, một lầm lỗi rất lớn trong buổi lễ khai mạc Olympic 2012, trong khi cử quôc ca của Bắc Hàn, cờ Nam Hàn lại được kéo lên .

Phái đoàn Bắc Hàn vô cùng tức giận . Ban Tổ chức đã hết lòng chân thành xin lỗi về sự việc đáng tiếc trên

* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer







div>

* Link nguồn tin trên: http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=22066&s=cdec2bb620d28649920a762f10f477ac
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

28 July, 2012

Video & Đảng Cộng Sản Việt Nam và “Vụ Lừa Gạt Của Thế Kỷ”

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html

* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer


Sau ngày 30.4.1975, quá say sưa trong men chiến thắng bất ngờ, Đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đã huênh hoang tuyên bố: “Chiến thắng 30.4 là biến cố lớn thứ 4 trong lịch sử loài người. Biến cố lớn thứ nhất là việc tìm ra lửa, biến cố lớn thứ 2 là Cách mạng Dân quyền Pháp năm 1789, biến cố lớn thứ 3 là Cách mạng Tháng 10 Nga năm 1917. Chiến thắng 30 tháng 4 đã chứng minh một nước đất không rộng, dân không đông, nhưng nếu có chính nghiã và biết cách đánh thì có thể đánh thắng bất cứ kẻ thù nào.”

Nay, sau gần 40 năm, lời tuyên bố đại ngôn trên đây cần được sửa lại: “Biến cố 30 tháng 4, 1975 đã chứng minh một nước yếu và lạc hậu, dù không có chính nghĩa nhưng nếu biết cách lừa gạt thì cũng có thể quật ngã bất cứ kẻ thù nào, dù nắm chính nghĩa và hùng mạnh tới đâu ”.

Thật vậy, với những sự thật cứ dần dần được phơi ra trước ánh sáng, người ta có thể khẳng định rằng trong cuộc chiến tranh xâm chiếm Việt Nam Cộng Hoà (VNCH), một quốc gia có chủ quyền, suốt trong 20 năm (1955-1975), CSVN đã dùng những mánh khóe gian manh tuyên truyền lừa gạt được cả thế giới với sự tiếp tay của những trí thức thiên tả Âu Mỹ để tin rằng Hoa Kỳ là một đế quốc tân thực dân hiếu chiến, đã thuộc địa hoá Miền Nam Việt Nam với những tay sai thối nát, và hèn nhát, không chịu chiến đấu.

Sự thật đã chứng minh ngược lại. Quân đội VNCH đã chiến đấu dũng cảm trong suốt 20 năm, đã đánh bại tất cả những cuộc tấn công lớn nhỏ của bộ đội Cộng sản Bắc Việt (CSBV) và lực lượng tay sai Giải Phóng Miền Nam ( GPM N) cho đến khi bị Quốc Hội Mỹ năm 1974 do Đảng Dân Chủ kiểm soát đã bỏ phiếu cắt viện trợ do áp lực của phe phản chiến Mỹ.

Lúc ấy, Jane Fonda, con gái của diễn viên phim ảnh Henry Fonda, là một con nai tơ lý tưởng để CSBV và Cộng sản Quốc tế (CSQT) dùng trong mặt trận tuyên truyền gian manh nhằm đánh lừa thế giới. Từng sống 6 năm tại Pháp và là vợ của Roger Vadim, một trong những trí thức thân cộng nổi tiếng tại Paris, Jane Fonda đã bị những huyền thoại về chủ nghĩa cộng sản nhuộm đỏ tâm hồn.

Jane Fonda đã bị tiêm nhiễm tinh thần chống Mỹ và bị mê hoặc bởi những huyền thoại tuyệt vời về chủ nghĩa cộng sản từ giới trí thức thiên tả ở Tây Âu, đặc biệt là tại Pháp lúc bấy giờ, như Jean Paul Sartre, Simone de Beauvoir, Albert Camus, Simone Signoret, Roger Vadim, v.v. Bọn trí thức sống trong tháp ngà ảo vọng này, trong khi được hưởng mọi thứ tự do và tiện nghi vật chất tại các nước Tây Âu, đã chỉ nhìn thấy những xấu xa của chủ nghĩa tư bản và không ngớt đề cao những tốt đẹp của chủ nghĩa Marx do sách báo tuyên truyền cộng sản, hay bị mua chuộc bằng tiền, tình.

Ít ai có thể tưởng tượng Jean Paul Sartre, cha đẻ của thuyết hiện sinh (existentialism), đã từng nói một câu rất vô trí thức: “Chỉ có những con chó mới chống đối cộng sản”. Dù sau này Sartre có vẻ đã tỉnh ngộ, nhưng những “trí thức ngu ngốc” như ông ta đã tiếp tay đắc lực cho cộng sản gây tội ác đối với nhân loại đúng như định nghĩa chính xác của Lê-nin: “Những tên ngốc hữu dụng”.

“Những tên ngốc hữu dụng” ở Tây Âu cùng với “những tên ngốc hữu dụng” tại Bắc Mỹ đã tạo nên “phong trào phản chiến” ở Hoa Kỳ, tuy tự nhận là yêu chuộng hòa bình nhưng thực chất là hỗ trợ CSBV xâm chiếm V NCH và chống Mỹ. Câu nói sau đây của Howard Zinni, thuộc Hội Sử Gia Hoa Kỳ, đã cho thấy đầy đủ mục tiêu của “phong trào phản chiến” tại Mỹ: “Hoa Kỳ đang mở rộng đế quốc trong thời hiện đại. Bắc Việt và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam VN là đại diện tinh thần quốc gia của dân tộc Việt Nam . Đó là những nhà cách mạng đúng nghĩa nhất.”

Với quan điểm chính trị sai lầm hoàn toàn do tuyên truyền xảo trá cộng sản nhào nặn như trên, Jane Fonda và người chồng mới Tom Hayden đã làm mưa làm gió trong các khuôn viên đại học nước Mỹ và lôi cuốn hàng chục ngàn người xuống đường, đòi Mỹ rút quân và ủng hộ cuộc xâm lăng V NCH của CSBV được dán nhãn hiệu là “giải phóng”.

Không chỉ vận động chống Mỹ tại Hoa Kỳ, Jane Fonda còn sang tận Bắc Việt để công khai ủng hộ kẻ thù và lên án Mỹ xâm lăng Việt Nam. Trong bài tham luận dài 23 trang về Chiến Tranh Việt Nam được phổ biến gần đây, Tiến sĩ Nguyễn Anh Tuấn đã viết rõ “con nai tơ chính trị” Jane Fonda bị lừa gạt như thế nào tại Việt Nam:

“Những kẻ đội lốt yêu chuộng hòa bình tại Hà Nội đã đón Jane Fonda tại phi trường Gia Lâm với những nụ cười hân hoan và những vòng hoa đẹp nhất đã choàng vào cổ Jane. Jane đã từng mơ đến Hà Nội và bây giờ giấc mơ đã trở thành sự thật. Trong quãng thời gian Jane cũng như những người đến Hà Nội đều đã được đi thăm các làng xã bị bỏ bom, các bệnh viện chứa đầy thương bệnh nhân của chiến tranh và đôi khi đi thăm các đê điều bị hư hại. Sau đó đã đi về các vùng nông thôn, những người khách đã được mời tới để cùng với những người CSBV để thảo luận về tội ác chiến tranh của đế quốc Mỹ. Và Jane Fonda và những người Mỹ này đã lên các đài phát thanh tại Hà Nội để kêu gọi quân đội Hoa Kỳ phải chấm dứt các phi vụ ném bom Bắc Việt.

Quá xúc động Jane Fonda đã khóc nức nở và thảng thốt kêu lên: “I’m sorry, I’m so sorry”. Một nữ cán binh Bắc Việt đã vỗ về Jane và nói “cô không nên khóc cho chúng tôi, chúng tôi biết tại sao chúng tôi chiến đấu. Điều buồn nhất là buồn cho nước Mỹ và quân đội Hoa Kỳ, họ không biết vì sao họ đến đây chiến đấu, chính vì Hoa Kỳ đã phản bội nước Mỹ” (trích Jane Fonda – My Life so Far).

Trong một party dành cho Jane Fonda, một thông dịch viên nói với Jane Fonda rằng có một cán binh Cộng sản muốn hát cho Jane một bản nhạc. Bản nhạc nói về ngày bác Hồ đọc tuyên ngôn độc lập tại quảng trường Ba Đình. Jane đã nghe được những lời như sau: “All men are created equal. They are given certain rights, among these are life, liberty and persuit happiness”, Jane lại khóc sướt mướt và vỗ tay nói “These young men should not be our enemy. They celebrate the same words Americans do”. Tất cả con người sinh ra đều bình đẳng, họ đã được Đấng tạo hóa ban cho những quyền không thể thiếu được, giữa những quyền đó là quyền sống, quyền tự do và quyền tìm kiếm hạnh phúc. Nghe xong Jane nhìn những người lính trẻ và nói: “những người trẻ tuổi này không thể là kẻ thù của chúng ta được. Họ đã viết tuyên ngôn độc lập hoàn toàn giống như Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ đã viết ra.”

Đây là một bằng chứng xác thật cho thấy đúng là những chiến lược gia tuyên truyền của khối Liên Bang Sô Viết (LBSV) đã nói: “những người trí thức Hoa Kỳ và Âu Châu chỉ chú ý đến tư tưởng, ý kiến và lời nói”, mà không bao giờ tìm kiếm để đối diện với những việc làm của những người Cộng Sản để xem những lời nói có đi đôi với việc làm không. Muốn tìm kiếm sự thật nơi những người CSBV và QTCS thì hãy hỏi họ “các anh đã và đang làm gì đấy?”, chứ đừng ngờ nghệch dại khờ chỉ đi tìm kiếm xem họ đã nói gì. Những người trí thức Hoa Kỳ, Âu Châu và khắp nơi trên thế giới chỉ đọc Bản Tuyên Ngôn 10 điểm của ĐCSĐD do HCM viết vào năm 1930, và tuyên ngôn độc lập cho Việt Nam năm 1945, hay các bản tuyên ngôn của MTGPMN cũng do HCM và CSBV viết ra mà đã vội khóc sướt mướt như Jane đã bao lần khóc khi được mời đến Hà Nội.

Một con người ngây thơ, trong trắng, nhiệt tình với một trái tim dạt dào tình cảm của một nữ tài tử còn quá trẻ như Jane mà dấn thân vào một chỗ hùm beo, chó sói và rắn rết như thế giới của CSBV thì làm sao thoát được nọc độc và nanh vuốt của thế giới đó. Cũng theo Louis Fanning đã viết trong cuốn sách của ông “Betrayal in Vietnam”: sự thay đổi mối quan hệ ngoại giao giữa Hoa Kỳ với LBSV và Bắc Kinh đã đưa đến những vấn đề nghiêm trọng cho CSBV, thí dụ như phong trào phản chiến tại Hoa Kỳ đã đi gần đến chỗ tàn lụi và giãy chết.

Tuy nhiên vẫn còn một số cá nhân tại Hoa Kỳ vẫn là bạn bè thân thiết của Hà Nội như Jane Fonda và Tom Hayden vẫn hăng hái vận động hòa bình cho Việt Nam. Sự thật là Jane và Tom vẫn có những mối liên hệ rộng lớn và mật thiết với Quốc Hội Hoa Kỳ. Điều quan trọng họ muốn là Quốc Hội Hoa Kỳ phải được thuyết phục để cho Quốc Hội tin rằng Miền Nam VN (MNVN) không còn xứng đáng để tiếp tục sự nhận trợ giúp tài chánh nữa.

Jane Fonda và Tom Hayden quả là đã tạo được cho họ một tiếng nói đầy quyền năng để gây ảnh hưởng lớn lao đến Quốc Hội vì đây là điểm then chốt sẽ đưa đến việc cắt giảm tiền bạc và khả năng bảo vệ miền Nam của Tổng Thống Richard Nixon. Cuộc vận động Quốc Hội qua dân biểu Ronald Dellums thuộc Đảng Dân chủ; một người đã bảo trợ cho Jane Fonda và Tom Hayden. Việc được phép đến Quốc Hội để điều trần đã là điều không phải dễ, Jane và Tom lại được Quốc Hội cấp cho họ riêng một phòng họp tại Quốc Hội để họ loan truyền những gì CSBV muốn nói với Quốc Hội Hoa Kỳ và dư luận quần chúng Mỹ mà không nói được. Khi có được một phòng họp ngay tại Quốc Hội những thơ mời đã được đưa ra để mời Quốc Hội đến nghe để xin trợ giúp.

Họ đã nghe hàng loạt bài giảng giải về mối tương quan giữa Hoa Kỳ và Đông Nam Á. Những hoạt động này đưa đến kết quả là chỉ trong vòng 3 tuần là vào tháng 1-1974 đã có tối thiểu 60 vị phụ tá tham mưu của Quốc Hội đến tham dự để lắng nghe các bài diễn văn trong ủy ban Tư Pháp Hạ Viện do Hayden và Fonda điều động. Sau khi đã có những buổi thuyết trình về những chủ đề chính, nhóm chính trị mới đã được thành lập tại Washington .

Nhóm này đã được 35 dân biểu tiếp tay được biết là ủy ban phối trí của Thủ Đô “Capital Hill Coordinating Committee” lãnh tụ chính là M.J.Mike Duberstein phụ tá lập pháp cho Ronald Dellums. Mục đích của Ủy Ban là chấm dứt tất cả mọi sự trợ giúp của Quốc Hội cho Chính Quyền MNVN. Trong lúc Tom Hayden đang hướng dẫn các lớp học về Đế Quốc Mỹ thì tờ New York Times đăng bài viết của David Shipler. Bài viết có tựa đề: “Viện trợ lớn lao từ Hoa Kỳ là để cho Chính Quyền Sài Gòn tiến tục chiến tranh”. Trong lời bình luận Shipler đã nhấn mạnh đến cái mà tác giả nghĩ về những vi phạm của MNVN và của Hoa Kỳ về Thỏa Hiệp ngưng bắn. Người phóng viên của tờ báo Times thì cũng mô tả là viện trợ của Hoa Kỳ quá nhiều cho MNVN để tiếp tục chiến tranh nên đã khuyến khích MNVN đến chỗ vi phạm Hiệp Định Paris .

Vào ngày 12-3 Thượng Nghị Sĩ McGovern (Dân Chủ) đã đến lắng nghe một nhân chứng là Tom Hayden - người vừa qua đã đến với Ủy Ban Ngoại Giao Thượng Viện để đưa vào hồ sơ Quốc hội. Sự chống đối của Quốc Hội nhắm vào bất cứ trợ giúp quân sự nào cho Cam-bốt và MNVN đều đã nhận được sự thúc giục mạnh mẽ của các dân biểu Hạ Viện, họ đã bỏ phiếu chống lại viện trợ cho các quốc gia này với số phiếu là 189/49. Những người thuộc phe Dân Chủ là những người đã gặp nhau trong một cuộc họp bí mật vào ngày 12-3 và đã bỏ phiếu để chấp nhận đề nghị của nhóm phản chiến đưa ra, đã được dân biểu Robert Car trình bày. Nghị quyết của Car đã nhấnh mạnh đến ý nghĩa và cuộc họp Dân Chủ nhằm để “chống lại mạnh mẽ tất cả trợ giúp quân sự thêm cho MNVN và Cam-bốt vào tài khóa 1975”.

Trong ngày kế tiếp Thượng Viện cũng có cuộc họp của phe Dân Chủ cũng đã bỏ phiếu 38/5 để chống lại viện trợ quân sự thêm cho Cam-bốt. Những cuộc bỏ phiếu trong các cuộc họp của phe Dân Chủ với đa số trong lưỡng viện Quốc Hội nên phe Dân Chủ rất thành công trong tất cả hành động chống đối lại viện trợ cho Đông Nam Á. Trong khi lưỡng viện Quốc Hội Hoa Kỳ, phe đa số Dân Chủ đều đồng ý cắt viện trợ quân sự cho miền Nam và Cam-bốt, thì tại MNVN Tổng Thống Thiệu đang phải đối đầu với một tình thế vô cùng nguy hiểm trước các làn sóng xâm lăng của CSBV. (ngưng trích)

Và như thế, chiến thắng của CSBV trong trận đánh cuối cùng này không phải là chiến công của bộ đội cộng sản miền Bắc mà là thành tích của phe phản chiến tại Mỹ đã thành công trong việc làm cho Quốc Hội Hoa Kỳ bỏ rơi đồng minh Nam Việt Nam, được xác nhận qua lời phát biểu lẻ loi của Nghị sĩ Hiram Fong (Cộng Hoà, Hawaii) trong khi chứng kiến VNCH bị đẩy vào chỗ chết: “Không còn gì để thắc mắc nữa mà chỉ còn lại một điều, đó là chúng ta đã phản bội những người Cam- bốt, chúng ta đã phản bội những người Nam Việt Nam. Không còn gì để thắc mắc nữa là chúng ta đã không còn sống với những cam kết của chúng ta.”

Chiến dịch tuyên truyền lừa bịp của CSVN và CSQT do Liên Sô lúc ấy điều hợp với một bộ máy tuyên truyền khổng lồ, sử dụng khoảng 500 ngàn (nửa triệu) cán bộ và 2 tỉ đô-la mỗi năm (1970) đã thành công trong mục tiêu lừa gạt thế giới qua sự tiếp tay của “những tên ngốc hữu dụng” tại Âu Mỹ để tạo nên những huyền thoại rằng:

1. Chiến tranh VN (1955-1975) là một cuộc nội chiến giữa phe cách mạng XHCN và chính quyền Sài-gòn, do thực dân Pháp để lại với sự nối tiếp thô bạo của đế quốc Mỹ.

2. Mặt Trận Giải Phóng Dân Tộc Miền Nam VN là tự phát, không phải do CSBV nhào nặn ra và lãnh đạo.

3. Việt Cộng đã chinh phục được trái tim và trí tuệ người dân Nam VN.

4. Hồ Chí Minh là một lãnh tụ quốc gia yêu nước, một “George Washington của Việt Nam ”.

5. TT Ngô Đình Diệm là một bù nhìn của thực dân Pháp và tay sai của đế quốc Mỹ.

6. Ông Ngô Đình Diệm chủ trương kỳ thị tôn giáo đã đưa đến những bất ổn chính trị và bị lật đổ.

7. Hoa Kỳ và VNCH không thể thắng bằng quân sự trong cuộc Chiến tranh VN.

8. Hoa Kỳ và VNCH đã thua nặng trong vụ tổng công kích Tết Mậu Thân.

9. Hoa Kỳ rút đi thì các dân tộc ở Đông Dương (Việt, Miên, Lào) sẽ sống hạnh phúc, ấm no, hoà bình.

Đây là 9 nhận thức sai lầm có tính chiến lược tạo ra do tuyên truyền lừa bịp của cộng sản cùng với những sai lầm nghiêm trọng khác mà TT Richard Nixon đã tìm thấy trong 1,200 cuốn sách viết về cuộc Chiến Tranh VN của các tác giả Âu Mỹ.

Trí thức bị lừa đã đưa đến quyết định sai lầm của quốc Hội Hoa Kỳ, đưa đến sự lên ngôi của tội ác tại Việt Nam, đến sự sụp đổ của VNCH, đến vụ tháo chạy đầu tiên của quân đội Mỹ trước một kẻ thù gian ác và yếu kém hơn.

Nạn nhân của “Vụ lừa gạt của Thế Kỷ” có nhiều loại:

- “Những tên ngốc hữu dụng” ở Âu Mỹ đã hăm hở làm tay sai không công, hay có công, cho cộng sản, đồng lõa với tội ác để giúp CSBV đánh chiếm Nam Việt Nam, bành trướng ảnh hưởng ở Đông Nam Á;

- Nhân dân miền Bắc VN, đã bị lùa vào chết trong chiến trường miền Nam hết thế hệ này đến thế hệ khác;

- Dân chúng miền Nam VN, những nạn nhân đích thực của “Vụ lừa gạt của Thế kỷ”, đã chịu biết bao mất mát, khổ đau kéo dài cho đến ngày nay.

Trong 37 năm qua, đa số trí thức thiên tả ở Âu Mỹ, với lòng kiêu ngạo cố hữu, sau khi chứng kiến những sự thật lõa lồ phơi bày tại VN, kể cả sau khi “đế quốc ma quỷ” Liên-sô đã sụp đổ (đầu thập niên 1990), vẫn không có can đảm thú nhận đã là nạn nhân và đồng lõa trong “Vụ lừa gạt của Thế kỷ 20”.

Người ta được nghe rất ít lời thú tội.

“Nữ thần phản chiến ngu ngốc” Jane Fonda, sau khi nghe nhiều sỉ vả và lên án của giới cựu quân nhân Mỹ, đã phải hạ bút viết trong cuốn hồi ký “My Life So Far” (2003): “Tất cả chúng ta đã bị lừa gạt” (All of us were deceived).

Nhà văn “bất đắc dĩ” Dương Thu Hương đã “khóc như cha chết” trên đường phố Sài-gòn vào ngày 30/4/1975 vì thấy mình đã bị lừa.

Thế nhưng, giới trí thức Tây phương, nói chung, vẫn không muốn nói tới tội ác của cộng sản với một thái độ khiếp nhược, bất công, đúng như nhận định của Giáo sư Alan Cors tại trường Đại Học Pennylvania: “Phương Tây chấp nhận một tiêu chuẩn kép kỳ quái về lịch sử không thể tha thứ được. Chúng ta nhắc lại tội ác của chủ nghiã Quốc-Xã gần như mỗi ngày, chúng ta đem những tội ác ấy để dạy con cháu chúng ta như là những bài học lịch sử và luân lý tuyệt đối, và chúng ta đưa nhân chứng đến từng nạn nhân.

Trừ một số rất ít ngoại lệ, chúng ta hầu như im lặng về những tội ác của chủ nghĩa Cộng sản.” Và GS Cors đã nhận định khái quát về tội ác của Cộng sản như sau: “Trong lịch sử loài người, chưa từng có cớ lý nào đã sản xuất nhiều bạo chúa máu lạnh, nhiều người vô tội bị tàn sát và nhiều trẻ em mồ côi hơn là chủ nghiã xã hội khi nắm quyền. Nó vượt qua với cấp số nhân tất cả các hệ thống khác trong việc sản xuất xác chết.” (*)

TS Nguyễn Anh Tuấn giúp độc giả một cái nhìn vào nguyên ủy: “Bởi vì cả thế giới đã bị guồng máy tuyên truyền khổng lồ của Liên Bang Sô-viết kể từ năm 1920 đã bỏ ra gần một thế kỷ để lừa đảo dư luận…Vì thế mục đích chính của việc duyệt xét lại lịch sử là thấy được một cách minh bạch và chính xác đâu là giả đâu là thật, đâu là trắng đâu là đen, đâu là gian tà đâu là chính nghĩa, đâu là bạn đâu là thù, đâu là tội ác đâu là công lý?”

Đây là điều không thể không làm để giải quyết thách đố sau cùng “ai thắng ai” với chủ nghĩa cộng sản, và cũng là điều mà những kẻ cầm đầu Đảng CSVN, một trong mấy cái đuôi của con thằn lằn đỏ đã chết còn sót lại trên mặt đất, rất sợ và đang cố làm mọi cách để kéo dài sự lừa dối bằng những luận điệu xưa cũ như người ta vừa thấy xuất hiện trên một tờ báo ở “thủ đô tị nạn” miền Nam California về “…một điều đơn giản tối thiểu là chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài-gòn, còn dân tộc VN cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới”.(Người Việt, ngày 8/7/2012)

Đây không phải là “thư độc giả”, không phải là “sơ sót của toà soạn”, cũng không phải “trục trặc kỹ thuật”. Đây là những đòn mang tính chiến lược quen thuộc của cộng sản qua chiến thuật độn thổ.

Vì vậy, đây không phải là việc nhỏ, có thể giải quyết bằng “nhận lỗi”, hay “xin lỗi”. Nó nằm trong một kế hoạch lừa gạt rất rộng lớn đã kéo dài nhiều chục năm nay, đã đưa đến cái chết của tự do tại Nam Việt Nam, và đã dựng lên một guồng máy vô cảm kềm kẹp cả dân tộc Việt Nam mà hiện nay nhiều người đang can đảm đứng lên chống lại, bất chấp đàn áp, ngục tù.

Sơn Tùng
( Virginia , 26/7/2012 )

(* ) “No cause, ever, in the history of mankind, has produced more cold-blooded tyrants, more slaughtered innocents and more orphans than socialism with power. It surpassed, exponentially, all other systems of production in turning out the dead.”


* Link nguồn tin trên: http://www.vietvungvinh.com/index.php?option=com_content&view=article&id=1894:dang-cong-san-viet-nam-va-vu-luong-gat-cua-the-ky&catid=47:binh-luan-tai-lieu&Itemid=83
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

26 July, 2012

Video: Đọc báo Vẹm - Cải lương Anh Là Ai & Olympic London 2012 trước ngày khai cuộc

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer





* Nghe chị Phượng Dung và anh Nam Phong đọc truyện trên internet rất hay tại đài phát thanh Tiếng Nước Tôi Radio 24 giờ mỗi ngày, 7 ngày một tuần tại Website dưới đây:

http://www.radiotiengnuoctoi.com/

* Video link: http://www.youtube.com/user/SeaFreeBlogger

* Nhiều Video đọc báo Vẹm ở link: http://hoilatraloi.blogspot.com/search/label/%C4%90%E1%BB%8Dc%20B%C3%A1o%20V%E1%BA%B8M


Video: Olympic London 2012 trước ngày khai cuộc


Video link: http://www.rfa.org/vietnamese/
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

24 July, 2012

Video - Audio: Bức tượng cao 10m của Mao Trạch Đông bị phá hủy công khai tại Hải Nam & Diễn giả Sir. Sỹ Hoàng

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html

* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer



Audio: Diễn giả Sỹ Hoàng trên Paltalk diễn đàn "Tiếng Nói Tự Do Cho Người Việt Nam"


Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

Paulus Lê Sơn bị chuyển khỏi trại tạm giam B14

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
Theo thông tin chúng tôi vừa nhận được thì Blogger Paulus Lê Văn Sơn đã bị chuyển khỏi trại tạm giam B14 (của BộCông An) về trại tạm giam Số 1 – Thành Phố Hà Nội (còn gọi là trại Hỏa Lò) nằm tại Xã Xuân Phương – Huyện Từ Liêm – Hà Nội.

Sáng Thứ 7 vừa qua cậu của Paulus Sơn là Phạm Văn Phẩm đã đến trại tạm giam B14 ởThanh Liệt, Thanh Trì Hà Nội để gửi đồ tiếp tế cho sơn, khi đến nơi thì quản giáo thông báo là Sơn đã chuyển đi đến trại của Thành Phố Hà nội từ hồi đầu tháng.

Cậu Phẩm yêu cầu đưa giấy tờ thông báo việc chuyển nhưng cán bộ trại giam chỉbảo là lên trên đó sẽ được gặp. Sau đó cậu của Palus Lê Sơn đã đi xe ôm lên Trại Hỏa Lò thì cán bộ lại hạch sách yêu cầu phải có đơn và giấy tờ xin gặp gửi trại. Nhưng sau một hồi trình bày, họ đã kiểm tra hồ sơ và cho phép gửi quà nhưng yêu cầu làm một số giấy tờ và sổ thăm nuôi mới gửi đúng nơi trại Hỏa Lò.

Trại giam Hỏa Lò là nơi giam nhiều người mà chủ yếu là án hình sự, diện tích trại giam rất rộng, số lượng tù nhân rất đông, tại đây phòng giam rộng hơn nhưng không có báo đọc, không có loa phát thanh radio. Đây cũng đã từng là nơi giam giữ tạm thời nhiều người tham gia biểu tình yêu nước chống Trung Quốc xâm lược.

Ở trại tạm giam Hỏa Lò thì không được mua đồ gửi trước mà Quản giáo bắt buộc phải dùng tiền mua hàng của Trại bán và gửi vào cho Sơn.

Điều đáng quan tâm lý do tại sao chỉ Paulus Lê Văn Sơn lại “bị/được” chuyển vềHỏa Lò trong khi các thành viên khác thuộc nhóm Thanh Niên Công giáo bị bắt cùng đợt và cũng bị cáo buộc vi phạm Điều 79 - BLHS thì vẫn ở Trại tạm giam B14 của Bộ Công An.

Những người thạo tin cho rằng việc điều tra cũng đã gần hoàn tất và công an đang cố tình tách vụ án ra nhỏ để đem đi xử ở nhiều nơi theo những kịch bản khác nhau. Trước đây Paulus Lê Sơn gặp người nhà cũng đã bảo sắp ra xử và yêu cầu may một “bộ áo vét” để bảo chuẩn bị ra tòa.

Tuy nhiên cũng có thông tin cho rằng vì Paulus Lê Sơn là người ý chí can trường đã không khuất phục, không hợp tác và kiên quyết bảo vệ quan điểm của mình cho nên Cơ quan công an đã tách anh ra, chuyển về trại tạm giam Số 1 Hà Nội là nơi anh phải ở chung với tù hình sự và điều kiện giam giữ kém xa so với trại tạm giam B14.

Cũng xin nhắc lại Paulus Lê Văn Sơn là một Blogger viết nhiều bài về chính trị xã hội và đặc biệt là tôn giáo. Anh bị bắt vào ngày 3/8/2011 ngay trước phòng trọ của mình ở Hà Nội và bị giam giữ từ đó cho đến nay. Anh chưa được gặp luật sư và mẹanh đã ốm nặng và qua đời khi anh đang bị giam giữ.

Hà Trinh

Thanh Niên Công Giáo


* Link nguồn tin trên: http://www.thanhnienconggiao.blogspot.com/
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

Video & “Bí mật quốc gia”

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer


Năm 1996, tôi nhận được tài trợ của Hội đồng nghệ thuật Úc (Australian Council for the Arts) để tiến hành một dự án nghiên cứu về văn học Việt Nam. Số tiền đủ để đi một chuyến bốn tuần ở Việt Nam, từ Hà Nội vào Sài Gòn thăm gia đình, bạn bè, và đặc biệt, mua thật nhiều sách.

Thời ấy, giá sách ở Việt Nam còn rẻ lắm; tính ra tiền Úc, phần lớn chỉ vài chục cent / một cuốn. Mua được bao nhiêu tôi lại đóng thùng gửi về Úc bấy nhiêu. Một số nhân viên bưu điện, để tăng thu nhập, sẵn sàng đến tận khách sạn để đóng gói, tính tiền và mang đi gửi. Mình chẳng tốn công gì cả. Vì thế tôi cứ… tranh thủ mua.

Hết thùng này đến thùng khác. Tôi không đếm, nhưng chắc chắn không dưới một ngàn cuốn. Nhiều nhất là thơ và sách lý luận phê bình. Và hầu hết đều dở. Tôi đã biết trước là dở. Thơ Sóng Hồng, Lê Đức Thọ, Xuân Thủy… hay sách “lý luận về văn hóa nghệ thuật” của Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng… thì hay nỗi gì chứ? Vậy mà tôi vẫn mua. Người thưởng thức chỉ cần mua và đọc những gì mình thích. Người làm công việc nghiên cứu thì khác: phải có tất cả những gì mình cần. Cái gọi là đối tượng nghiên cứu có thể là bất cứ thứ gì, kể cả đờm, dãi và phân! Huống gì là sách dở.

Trong cái đống thượng vàng hạ cám tôi mua dạo ấy, có một số tôi rất thích, ví dụ, toàn bộ các số Nhân Văn và Giai Phẩm dù tất cả đều chỉ là photocopy chứ không phải là bản gốc; tập Thơ điên (thứ thiêt) do Thái Bình Điên Quấc xuất bản năm 1970, trong đó có thơ của Bùi Giáng và Nguyễn Ngu Í; đặc biệt, ở trang đầu tiên, có lời ghi “Thay mặt bác sĩ Nguyễn Tuấn Anh, giám đốc nhà thương điên Biên Hòa, tặng anh Từ Mẫn, Lá Bối”.

Tuy nhiên, cuốn sách để lại cho tôi nhiều kỷ niệm nhất lại là cuốn Những nhiệm vụ trước mắt của công tác tư tưởng của Lê Đức Thọ. Bình thường, loại sách như thế là loại tôi cần lúc ấy. Nhưng chắc chắn nó sẽ không gây nên bất cứ ấn tượng gì nếu trên bìa không có chữ “MẬT” in thật đậm. Cầm cuốn sách, trong một tiệm sách cũ chật chội và nhếch nhác ở Hà Nội, tay tôi hơi run run. Trước đó, tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ có được một “tài liệu mật” quý báu như vậy. Tôi vội quơ quào một đống sách khác, thật nhiều, để, với hy vọng, lúc tính tiền, người chủ tiệm sẽ không để ý đến chữ “MẬT” ấy. Mà ông chủ cũng chả thèm để ý thật. Tôi mừng húm.

Về khách sạn, lại lo chuyện gửi “tài liệu mật” ấy về Úc. Tôi bỏ thì giờ đi mua giấy về bọc cái bìa cuốn sách ấy lại để che cái chữ “MẬT” màu đỏ chình ình kia. Rồi gọi người nhân viên bưu điện quen đến khách sạn để gửi sách. Có hai người cùng đến: một người là nhân viên quèn có nhiệm vụ bỏ sách vào thùng, đóng chặt lại và cân để tính giá tiền; và một người khác chỉ đứng quan sát, cuối cùng, làm giấy tờ và nhận tiền. May, cả hai đều chẳng chú ý gì đến các cuốn sách tôi gửi. Mọi thủ tục đều được tiến hành nhanh chóng và ổn thỏa. Đến lúc họ mang sách đi, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Hơn một tuần sau, gọi điện thoại về nhà, tôi an tâm khi nghe nói thùng sách đã tới!

Khi về lại Úc, đến nhà, một trong những công việc tôi làm ngay trước khi nghỉ ngơi là mở thùng sách ấy, xem cái “tài liệu mật” của mình có ở đó hay không. Có. Tôi để riêng cuốn sách ấy trên một góc kệ, nơi bày những cuốn sách tôi cho là quan trọng nhất.

Mấy ngày sau, rảnh, tôi mới mang cái “tài liệu mật” ấy ra đọc. Tôi hơi ngạc nhiên khi thấy, ở trang cuối, ghi là cuốn sách ấy in đến 4000 bản. Ủa, “mật” mà in đến 4000 cuốn thì cũng không đến nỗi… mật lắm. Nhưng thôi, tôi cũng cố đọc từ đầu đến cuối. Cuốn sách khá mỏng, chỉ có 114 trang, được chia làm năm phần:

1. Tình hình tư tưởng cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân

2. Tình hình và nhiệm vụ cách mạng nước ta trong giai đoạn mới

3. Nhiệm vụ công tác tư tưởng

4. Phương hướng cải tiến công tác tư tưởng

5. Kiện toàn cơ quan giúp cấp ủy làm công tác tư tưởng

Tôi đọc chầm chậm, thật kỹ, hơi chút phập phồng, tưởng sẽ bắt gặp được những chi tiết quan trọng và thú vị để có thể khai thác trong một bài viết nào đó liên quan đến tình hình văn học hoặc văn hóa Việt Nam. Nhưng, không. Chả thấy gì cả. Cũng vẫn những luận điểm và luận điệu chung chung. Vẫn những ý kiến tuyên tuyền cũ mèm cũ rích. Giống như vô số các cuốn sách hay bài báo khác. Lạ, may ra, chỉ có vài đoạn tự phê bình về những sai lầm trong chính sách của đảng và những thoái hóa của một số cán bộ, đảng viên. Nhưng những sự phê bình ấy, thật ra, cũng chẳng có gì lạ. Thứ nhất, ở Việt Nam, hầu như ai cũng biết. Thứ hai, chúng cũng được rào đón thật kỹ.

Nói chung, cái cuốn sách được in chữ “MẬT” ấy chả có gì là bí mật cả. Toàn những chuyện ai cũng biết.

Lúc ấy, tôi nhớ đến chuyện khác: trong hai năm, từ giữa 1979 đến giữa 1981, lúc còn là cán bộ giảng dạy ở Khoa Văn trường Đại Học Sư Phạm thành phố Hồ Chí Minh, tôi và các đồng nghiệp cũng từng tham dự nhiều buổi học tập chính trị. Nhớ, một hai buổi đầu tiên, tôi rất căng thẳng. Khi được thông báo về buổi huấn luyện, bao giờ chúng tôi cũng được dặn dò: Không được mang theo bút hay giấy; không được ghi chép khi nghe giảng. Chỉ dỏng tai lên nghe và nhớ thôi! Lời dặn dò ấy làm không khí thêm trầm trọng.

Những cán bộ giảng dạy trẻ, nhất là dân miền Nam, đến giảng đường với một bộ mặt hết sức “khẩn trương”. Nhưng càng nghe, tôi càng ngạc nhiên. Thì cũng toàn những chuyện rất ư bình thường. Cũng những khó khăn về kinh tế và xã hội của thời hậu chiến. Cũng cuộc chiến tranh “ai thắng ai” trên mặt trận tư tưởng. Cũng những âm mưu đánh phá của đế quốc phương Tây và bá quyền Trung Quốc. Rất chung chung. Và cũng rất sáo. Vậy mà, trước và sau buổi dạy, các giảng viên bao giờ cũng nhấn mạnh: “Tối mật!”

Ối giời ơi, tôi lại nhớ đến mấy chuyện tiếu lâm ở Việt Nam sau năm 1975. Khi viết bản tiểu sử trích ngang cho các “đồng chí” lãnh đạo, một đảng viên hỏi thủ trưởng:

* Ở mục trình độ học vấn, nên viết thế nào ạ? Thủ trưởng đáp:

* Cứ để trống. Thưa đồng chí, nhưng sao lại để trống ạ? Thủ trưởng gắt:

* Đồng chí không được hỏi lôi thôi! Đó là một bí mật quốc gia!
Người đảng viên ngây thơ và ngoan ngoãn ghi vào bản tiểu sử, phần “trình độ học vấn”: Bí mật quốc gia!

Theo kiểu viết như vậy, tiểu sử trích ngang của ông Hồ Chí Minh sẽ như thế này:

Ngày tháng năm sinh: 19/5/1890
Dòng dõi: Bí mật quốc gia
Trình độ học vấn: Bí mật quốc gia
Trình trạng gia đình: Bí mật quốc gia
Ngày chết: Bí mật quốc gia

Chứ không phải sao? Về dòng dõi của Hồ Chí Minh, cụ thể là ông nội thật của Hồ Chí Minh, ở Hà Nội, trong giới nghiên cứu sử, ai mà chẳng biết, nhưng trừ Trần Quốc Vượng vốn tính bỗ bã, có ai dám đề cập? Ngày chết của Hồ Chí Minh cũng vậy. Ai cũng biết là không phải ngày 3 tháng 9 năm 1969, nhưng nói ra là phạm tội. Chuyện gia đình của Hồ Chí Minh lại càng là một bí mật. Nhớ, năm nào Vũ Kim Hạnh đã bị cách chức Tổng biên tập báo Tuổi Trẻ chỉ vì lỡ đăng một bản tin ngắn về chuyện Hồ Chí Minh đã có một đời vợ người Trung Quốc. Nếu Tuổi Trẻ mà phanh phui cả chuyện các cô Nông Thị Xuân gì đó nữa thì Vũ Kim Hạnh bị xử trảm là cái chắc!

* Blog của Tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.


* Link nguồn tin trên: http://www.voatiengviet.com/content/bi-mat-quoc-gia/1441651.html
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

Video: Tổng hợp biểu tình toàn quốc ngày 22.7.2012

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html

* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer




* Link nguồn tin trên: http://www.vietvungvinh.com/index.php?option=com_content&view=article&id=1877:tong-hop-cuoc-bieu-tinh-toan-quoc-ngay-22-7-2012&catid=49:chinh-tri-xa-hoi&Itemid=82
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

19 July, 2012

Cư sĩ Phật Giáo Hòa Hảo bị công an đàn áp

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
Tín đồ PGHH bị ngăn cản trong ngày Lễ Đản Sanh Đức Huỳnh Giáo Chủ tại An Giang

Trong thời gian gần đây, nhiều cư sĩ Phật Giáo Hoà Hảo ở Miền Tây bị đàn áp liên tục, bị hành hung ngay trong lúc cúng giỗ, nhà họ bị xâm nhập, bị cắt điện vô cớ...

Đánh đập cư sĩ

Cách đây không lâu, khi được hỏi về tình hình công an và giới cầm quyền địa phương đàn áp nhiều tín đồ PGHH, nhất là các cư sĩ, thì một trung tá công an ở Miền Tây quả quyết:

"Vấn đề tín ngưỡng tôn giáo là quyền của công dân Việt Nam, được pháp luật VN bảo hộ, thành ra không ai có quyền xâm phạm đến họ."

Thế nhưng việc hành đạo, tu tập, niệm Phật của cư sĩ Bùi Văn Trung cùng đồng đạo thuộc Phật Giáo Hoà Hảo Truyền Thống tại Trung Tâm Tu Tập Niệm Phật ở ấp Phú Hoà, xã Phước Hưng, quận An Phú, tỉnh An Giang tiếp tục gặp khó khăn, như ông mô tả:

"Công an huyện mặc đồ civil đi qua lại, trên nhà, dưới nhà, thậm chí chung xuống sàn theo dõi. Tôi không đi đâu được hết, ở trên nhà ngồi niệm Phật thôi. Họ không cho đồng đạo nào tới nhà tôi. Họ cô lập chúng tôi như vậy đó. Và hiện bây giờ, tình hình này vẫn còn. Chuyện phát loa trên đài để nói xấu tôi, thì họ ngưng rồi sau khi phát trong một tuần lễ, mỗi ngày trên dưới 3 lần. Nhưng công an vẫn còn canh giữ tôi hoài, không cho đi đâu hết."

Sau khi nhiều lần bị đàn áp đáng ngại vì Đức Tin của mình, kể cả lúc cúng giỗ cho người thân, cư sĩ Bùi Văn Trung lại lâm nạn mà ông cho là công an địa phương “vẫn còn hiềm thù hoài”. Cư sĩ Bùi Văn Trung kể lại một vụ oan ức nữa, mới đây:

"Hôm nọ tôi đi lên nhà của đứa con gái bán cơm chay cách nhà tôi khoảng 200 mét, cầm một tô mì ăn thì mấy ảnh tổng cộng 7 người gồm 5 người mặc đồ công an và 2 người mặc civil. Tôi đang gắp mì ăn mới được có 3 đũa thì họ nhào vô khiêng tôi. Mấy đứa con tôi mới xúm nhau kéo tôi lại. Cuối cùng họ khiêng không được. May mà bữa đó con tôi có đông đủ nên nắm lôi tôi ra. Tôi mệt quá ngã ra xỉu mấy ảnh mới chịu buông.

Vài ngày sau đó họ phát loa của đài phát thanh nói rằng tôi chống người thi hành công vụ. Còn hồi lúc họ leo lên cắt điện nhà tôi, họ dùng cây, đá liệng, dùng nước xối, làm đủ thứ hết. Nhưng rồi lại nói tôi chống người thi hành công vụ, dùng cây nhọn 5 phân vuông để đâm, liệng đá, liệng cây vào họ. Tức việc làm của họ, họ lại nói chúng tôi làm rồi gán tôi chống người thi hành công vụ, rồi cho lên đài phát thanh nói xấu mấy ngày trời."

Và tình cảnh cư sĩ Bùi Văn Trung bị công an đàn áp, cô lập hiện giờ được cư sĩ Trần Văn Kiệm ở xã Tân Phước, huyện Lai Vung, Đồng Tháp chứng kiến tình cảnh này:

"Chúng tôi chỉ tu hành mà nhà nước VN khủng bố chúng tôi đủ điều. Hôm kia tôi có lên Đạo Tràng cư sĩ Bùi Văn Trung chứng kiến sự việc, nhưng vào không được. Họ bao vây, giăng thành vòng tròn quanh nhà, chui xuống sàn nhà theo dõi; không cho Bùi Văn Trung ra khỏi nhà và cũng không cho ai tới nhà ông. Họ tìm cách áp đảo để làm cho mất tình thương bằng cách không cho ai được lại gần ai. Nhà nước VN của chúng tôi hành động như thế đó."

Khủng bố người thân

Theo cư sĩ Bùi Văn Trung thì giới cầm quyền cố tình đàn áp một cách quá đáng mặc dù ông cùng đồng đạo chỉ làm lành, lánh dữ, cứu giúp người đời tránh tệ nạn xã hội. Ông viện dẫn trường hợp những người cờ bạc, rượu chè, sau khi đến với Đạo Tràng của ông, đều quay trở lại con đường lành, đường tốt. Nhưng, theo ông, công an tiếp tục hành động như vậy là cố tình đàn áp khiến ông lâm cảnh sống “trốn chui trốn nhủi” chẳng khác nào bị tù đày:

"Nói chung họ không muốn chúng tôi mở chương trình nói Đạo và không muốn cho chúng tôi niệm Phật. Nhà tôi mỗi tuần có tổ chức niệm Phật một lần vào ngày Chủ nhật. Trước đây khoảng 4-5 năm, đồng đạo tới trên dưới 100 người. Nhưng họ phát loa trên hệ thống phát thanh nói dữ dằn lắm, tới từng nhà đồng đạo, mời đồng đạo đến Uỷ ban nhân dân, công an. Ai không đi thì họ cho người tới nhà lập biên bản bắt ký tên. Thành ra Đạo Tràng ở nhà tôi hiện giờ mỗi tuần chỉ còn mười mấy, hai chục người, kể cả số người trong gia đình tôi.

Nhưng gia đình vẫn tiếp tục tu niệm hoài. Mấy hôm nay, tôi đành phải lánh mặt, chỉ ở trong nhà thôi chứ không ra Niệm Phật Đường niệm Phật chung với đồng đạo. Tôi lánh mặc không cho công an thấy. Tôi sống như vậy giống như đang ở tù, phải trốn chui trốn nhủi chứ không có được tự do."

Khi được hỏi lý do nào mà giới cầm quyền và công an tiếp tục đàn áp các cư sĩ PGHH như vậy, cư sĩ Trần Văn Kiện nhận xét:

"Vì lý do tín đồ của chúng tôi chỉ lo tu hành và tu thân cũng như cúng ông bà tổ tiên. Vào ngày cúng giỗ người thân của Bùi Văn Trung thì nhà cầm quyền VN mướn dân côn đồ đến bao vây nhà, đánh đập khiến chúng tôi vô cùng đau khổ, nhất là đánh tín đồ Trương Kim Long, Tô Văn Mãnh ra máu họng. Hiện bây giờ chúng tôi bị quật ngã hằng ngày. Chúng tôi ra đường dự đám giỗ, đám tuần thì bị nhà cầm quyền bao vây, chận đường, đón ngõ đánh dọc đường. Chúng tôi bị thảm thiết vô cùng."

Chúng tôi cũng vừa được tin là giữa lúc nhà tiếp tục bị cắt điện, gia đình cư sĩ Trần Văn Ngọt tại ấp Kiến Bình, xã Kiến An, quận Chợ Mới, tỉnh An Giang bị đông đảo công an địa phương kéo đến gây khó khăn ngay khi cúng giỗ thân phụ hôm thứ Ba 17 tây tháng này; họ “chận hai đầu đường làm khủng hoảng tinh thần con cháu, họ hàng, thân bằng quyến thuộc”.

Chúng tôi liên lạc với công an địa phương để tìm hiểu sự việc, nhưng không ai trả lời.

Thanh Quang, phóng viên RFA
2012-07-18


* Link nguồn tin trên: http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/hoa-hao-buddhist-attacked-b-police-07182012134924.htmlspan>
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

Video & Blogger Điếu Cày có thể bị kéo dài thời gian điều tra

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải
* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer


Sau khoảng 21 tháng blogger Điếu Cày bị tạm giam để điều tra, gia đình ông cho biết quá trình điều tra có thể kéo dài hơn nữa.

Trả lại hồ sơ cho Viện kiểm sát

Ngày 18 tháng 7, có tin cho biết Tòa án NDTPHCM đã gởi văn bản trả lại hồ sơ của blogger Điếu Cày, tức ông Nguyễn Văn Hải cho Viện kiểm sát TP. Xác nhận với đài RFA vào tối ngày 18 tháng 7, LS biện hộ cho ông Hải - Hà Huy Sơn cho biết ông đã thông báo cho gia đình về văn bản này nhưng không công bố rộng rãi cho dư luận biết. Trả lời đài RFA tối cùng ngày, bà Dương Thị Tân, vợ cũ của blogger Điếu Cày cũng cho biết bà đã được luật sư thông báo về văn bản trên.

Trước tin Tòa án trả lại hồ sơ cho Viện KS, nhiều người quan ngại rằng đây cũng đồng nghĩa với việc thời gian tạm giam điều tra của blogger Điếu Cày sẽ bị kéo dài nhiều hơn. Trước quan ngại này, LS Hà Huy Sơn cho biết “thực tế nó là như thế”.

Dường như văn bản không nói rõ lý do vì sao Tòa án lại trả lại hồ sơ của blogger Điếu Cày, nhưng gia đình ông Nguyễn Văn Hải suy đoán rằng có lẽ do một thời gian dài không tìm ra được chứng cứ nên cơ quan chức năng muốn “kéo dài thời gian”. Bà Dương Thị Tân cho biết:
“Bản thân tôi nghĩ là đã 21 tháng (bị tạm giam) cộng với 2 năm rưỡi tù trước đó mà an ninh luôn tới làm việc nhưng mà họ cũng không tìm được bằng chứng gì để chứng minh cho những cáo buộc của họ. Cho nên chính bản thân tòa án cũng thấy rằng không đủ bằng chứng nên phải điều tra bổ sung. Tôi nghĩ là dù có điều tra như thế hay hơn nữa thì cũng chẳng có bằng chứng gì để kết án oan cho những người yêu nước”.

Blogger Huỳnh Công Thuận, một người từng tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm biển Đông năm 2007 cùng blogger Điếu Cày cho biết ông nghi ngờ rằng vì dư luận quốc tế đang quan tâm đến Điếu Cày nên tòa án cần những bằng chứng chắc chắc nếu có để tạo ra một phiên tòa không gây tranh cãi. Chính vì thế mà tòa phải trả hồ sơ về viện KS để thu thập thêm những chứng cứ cần thiết.

Trường hợp blogger Điếu Cày đã được nhiều cơ quan quốc tế cũng như giới chức Hoa Kỳ lên tiếng quan ngại vì bị tạm giam quá lâu mà không có một phiên tòa xét xử. Thậm chí, trong ngày Tự do Báo chí Quốc tế vào đầu tháng 5 vừa qua, tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đã lên tiếng kêu gọi mọi người “đừng quên những người như Điếu Cày” trên một thông cáo đăng trong trang web của Tòa Bạch Ốc.

Trả lại hồ sơ cho Viện kiểm sát

Ngày 18 tháng 7, có tin cho biết Tòa án NDTPHCM đã gởi văn bản trả lại hồ sơ của blogger Điếu Cày, tức ông Nguyễn Văn Hải cho Viện kiểm sát TP. Xác nhận với đài RFA vào tối ngày 18 tháng 7, LS biện hộ cho ông Hải - Hà Huy Sơn cho biết ông đã thông báo cho gia đình về văn bản này nhưng không công bố rộng rãi cho dư luận biết. Trả lời đài RFA tối cùng ngày, bà Dương Thị Tân, vợ cũ của blogger Điếu Cày cũng cho biết bà đã được luật sư thông báo về văn bản trên.

Trước tin Tòa án trả lại hồ sơ cho Viện KS, nhiều người quan ngại rằng đây cũng đồng nghĩa với việc thời gian tạm giam điều tra của blogger Điếu Cày sẽ bị kéo dài nhiều hơn. Trước quan ngại này, LS Hà Huy Sơn cho biết “thực tế nó là như thế”.

Dường như văn bản không nói rõ lý do vì sao Tòa án lại trả lại hồ sơ của blogger Điếu Cày, nhưng gia đình ông Nguyễn Văn Hải suy đoán rằng có lẽ do một thời gian dài không tìm ra được chứng cứ nên cơ quan chức năng muốn “kéo dài thời gian”. Bà Dương Thị Tân cho biết:
“Bản thân tôi nghĩ là đã 21 tháng (bị tạm giam) cộng với 2 năm rưỡi tù trước đó mà an ninh luôn tới làm việc nhưng mà họ cũng không tìm được bằng chứng gì để chứng minh cho những cáo buộc của họ. Cho nên chính bản thân tòa án cũng thấy rằng không đủ bằng chứng nên phải điều tra bổ sung. Tôi nghĩ là dù có điều tra như thế hay hơn nữa thì cũng chẳng có bằng chứng gì để kết án oan cho những người yêu nước”.

Blogger Huỳnh Công Thuận, một người từng tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm biển Đông năm 2007 cùng blogger Điếu Cày cho biết ông nghi ngờ rằng vì dư luận quốc tế đang quan tâm đến Điếu Cày nên tòa án cần những bằng chứng chắc chắc nếu có để tạo ra một phiên tòa không gây tranh cãi. Chính vì thế mà tòa phải trả hồ sơ về viện KS để thu thập thêm những chứng cứ cần thiết.

Trường hợp blogger Điếu Cày đã được nhiều cơ quan quốc tế cũng như giới chức Hoa Kỳ lên tiếng quan ngại vì bị tạm giam quá lâu mà không có một phiên tòa xét xử. Thậm chí, trong ngày Tự do Báo chí Quốc tế vào đầu tháng 5 vừa qua, tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đã lên tiếng kêu gọi mọi người “đừng quên những người như Điếu Cày” trên một thông cáo đăng trong trang web của Tòa Bạch Ốc.

Blogger Điếu Cày, tên thật là Nguyễn Văn Hải, là một cựu chiến binh và là thành viên chủ chốt của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, nơi đăng tải những bài viết phản ánh tình trạng đất nước.

Năm 2007 và 2008, blogger Điếu Cày cũng là một trong những nhân vật tiên phong biểu tình ôn hòa phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền biển đảo Việt Nam tại Hoàng Sa và Trường Sa. Ngày 10 tháng 9 năm 2008, blogger Điếu Cày bị tuyên án 30 tháng tù giam vị tội trốn thuế.

Sau ngày mãn hạn 2 năm 6 tháng tù giam, ông Hải không được trả tự do mà bị tạm giam điều tra theo tội danh “tuyên truyền chống phá Nhà nước” vì đăng tải những bài viết được cho là “gây bất lợi cho Nhà nước” trên CLB Nhà báo Tự do cùng với blogger Tạ Phong Tần và LS Phan Thanh Hải (tức AnhbaSG). Từ đó đến nay đã hơn 20 tháng, nhưng ông vẫn chưa được mang ra xét xử.

Trong thời gian bị tạm giam, ông cũng bị cách ly trong một thời gian dài làm dấy lên nhiều đồn đoán về tình trạng sức khỏe của ông cũng như về ngày sẽ diễn ra phiên tòa của ông. Hồi tháng 4 vừa qua, sau khi có tin phiên tòa của ông sẽ diễn ra vào giữa tháng thì tổ chức Theo Dõi Nhân quyền HRW và Ân Xá Quốc tế cũng lên tiếng kêu gọi Việt Nam miễn tố tội trạng cho ông Nguyễn Văn Hải.

Hiện trạng sức khỏe

Ngày 3 tháng 7 vừa qua, anh Nguyễn Trí Dũng, con trai ông Nguyễn Văn Hải được vào thăm bố và cho biết ông Hải tinh thần có “rất lạc quan về tiến trình sẽ phải thay đổi” tại Việt Nam. Ngoài ra, anh Dũng cũng nói rằng ông Hải gởi lời cám ơn những người đã quan tâm ông. Tuy nhiên, con trai blogger Điếu Cày cũng cho biết sức khỏe ông đã kém hẳn. Bà Dương Thị Tân thuật lại thay lời con mình như sau:

“Trước đó ông đã có vấn đề về bao tử, sau khi tuyệt thực xong thì bao tử loét 5 chỗ và cộng thêm việc bị phù thận”.

Gia đình cho biết blogger Điếu Cày tuyệt thực tại trại giam B34 vào tháng 2 năm ngoái. Hậu quả của việc tuyệt thực khoảng 1 tháng là ông bị đưa vào bệnh viện. Gia đình ông Nguyễn Văn Hải cho biết họ sẽ khiếu nại để ông được tại ngoại:

“Tôi và con trai tôi ngày mai (ngày 19 tháng 7) sẽ làm một cái đơn yêu cầu cho ông Nguyễn Văn Hải được tại ngoại vì tình trạng sức khỏe của ông không được tốt vì bệnh tật và do thiếu thốn về vật chất do giam giữ lâu ngày”.

Xác nhận với đài RFA, LS Hà Huy Sơn cho biết ông đã được gia đình ông Nguyễn Văn Hải thảo luận về khả năng này:
“Chị ấy cũng có trao đổi với tôi và tôi cũng nói nói với chị ấy là nên làm điều đó, còn quyết định như thế nào thì phụ thuộc vào Tòa án”.

Hiện tại, blogger Điếu Cày đang bị tạm giam tại số 4 Phan Đăng Lưu, quận Bình Thạnh (Cơ quan an ninh điều tra TPHCM). Từ khi bị bắt giam lần hai để điều tra tội “tuyên truyền chống Nhà nước”, ông Hải nói cho gia đình biết mình đã bị gia hạn tạm giam tổng cộng 7 lần. Trong thời gian đó, vợ cũ của ông không được gặp mặt; riêng con của ông thì gặp được hai lần trong vài tháng trở lại đây. Mặc dù vậy, bà Dương Thị Tân khẳng định bà “chưa một lần bỏ cuộc” trong việc “đòi công lý” cho chồng mình. Bà cho biết từ khi ông Hải bị tạm giam, bà luôn đi thăm cùng con mặc dù biết rằng khi đến nơi thì sẽ không được vào:

“Các cháu có đôi lúc mất kiên nhẫn nhưng tôi luôn động viên là cuộc đấu tranh cho công lý này cần phải có thời gian và kiên nhẫn. Chúng tôi chuẩn bị với tinh thần như vậy nên không bao giờ nản chí và chùn bước”.

Blogger Huỳnh Công Thuận cũng chia sẻ rằng, sự cố gắng và kiên nhẫn của gia đình bà Dương Thị Tân không chỉ là sự đơn độc, vì vẫn còn nhiều những người biết phải, trái sẵn sàng lên tiếng và mong chờ một phiên tòa minh bạch, công tâm cho người Việt Nam mà không hề sợ sệt:

“Bây giờ không còn gì để quan ngại nữa hết. Nếu họ bắt thêm nhiều người nữa thì họ sẽ thấy thái độ của dân chúng như thế nào. Bây giờ đã khác bốn năm trước. Hồi trước thấy công an bắt là sợ nhưng bây giờ càng bị bắt là họ càng mạnh mẽ”.

Xin được nhắc lại, blogger Điếu Cày là một trong số rất nhiều trường hợp bị cáo buộc vi phạm điều 88 BLHSVN. Đây là một trong những điều luật bị quốc tế lên án là “mơ hồ” và thường được dùng để trấn áp những người bất đồng chính kiến.

Quỳnh Chi, phóng viên RFA
2012-07-18

* Link nguồn tin trên: http://www.rfa.org/vietnamese/
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

18 July, 2012

Video: Đọc báo Vẹm số 277

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html
* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer



* Nhiều Video đọc báo Vẹm ở link: http://hoilatraloi.blogspot.com/search/label/%C4%90%E1%BB%8Dc%20B%C3%A1o%20V%E1%BA%B8M
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

Video: Lời cảm ơn của Trịnh Kim Tiến gửi đến tất cả mọi người đã ủng hộ gia đình & Phỏng vấn GM Phaolô Nguyễn Thái Hợp

Telecommunication * Quý Vị hãy nhấn vô Link chữ màu xanh dưới đây sẽ dễ dàng nghe Paltalk Online - Vượt Tường Lửa & Nghe Radio trên Internet ▼
http://conghoaxahoichunghiavietnam.blogspot.com/2011/08/nghe-paltalk-online-vuot-tuong-lua-nghe.html

* Sau 15 giây nếu như quý vị vẫn không nghe - thấy Video - Audio thì xin các bạn hãy nhấn F5 (Chữ F5 nằm trên đầu của bàn phím, hoặc nhấn Refresh ở trên màn ảnh Computer



Phỏng vấn GM Phaolô Nguyễn Thái Hợp – Giáo Hội Đau Khổ tại Việt Nam VRNs (16.07.2012) – VietCatholic – Sau những vụ rắc rối xảy ra tại giáo điểm Con Cuông, Giám Mục Phaolô Nguyễn Thái Hợp, GM Giáo phận Vinh và là Chủ Tịch Ủy Ban Công Lý và Hòa Bình thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã trả lời cuộc phỏng vấn của cơ quan thông tấn Eglises d’Asie tại Paris để giải thích về những vụ rắc rối ấy và những chủ đề khác.

Vào ngày 1 tháng Bảy điều mà Asia News mô tả là “một nhóm côn đồ liên quan đến Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam” đã tấn công một nhóm tín hữu Công Giáo tâp họp tại một nhà nguyện tại huyện Con Cuông – tỉnh Nghệ An, giáo phận Vinh, trong lúc họ tập trung để cử hành Thánh Lễ Chúa Nhật. Đó chỉ là một sự kiện mới nhất trong loạt những cuộc tấn công bắt đầu từ tháng Mười Một năm ngoái. Giám Mục trả lời cơ quan thông tấn vào ngày 8 tháng Bảy.

Hỏi: Đâu là lý do của sự tấn công bởi chính quyền địa phương như là làn sóng bạo lực nhắm vào một nhóm nhỏ những tín hữu là những người chỉ ước mong được cử hành Thánh Lễ?

Giám Mục Nguyễn Thái Hợp: Thật sự mà nói rằng điều đó hoàn toàn không thể giải thích được. Người ta không thể hiểu được những lý do sâu xa của chính quyền hoặc ý định nào đã hướng dẫn họ hành động như thế. Tuy nhiên, một vài lý do có thể kể ra đây. Ỡ Việt Nam có những huyện gọi là những “huyện anh hùng” [đưọc xem như là nôi của “phong trào Cộng sản”]. Để bảo vệ vị thế “chủ nghĩa anh hùng” này, họ phải theo đuổi ba hoặc bốn tiêu chuẩn. Một trong những tiêu chuẩn này là sự vắng bóng tôn giáo và thực hành tôn giáo trong địa bàn huyện.

Trong thực tế, huyện Con Cuông nằm ở phía Tây Bắc của tỉnh Nghệ An, hình thành một phần của tiêu chuẩn của những huyện có nghĩa vụ phát huy và bảo vệ truyền thống anh hùng. Người ta có thể nghĩ rằng đây là một trong những lý do của tính tàn bạo của những hành vi của chính quyền trong vụ việc này. Người ta cũng có thể nói đến động cơ của sự ổn định chính trị, là điều có vẻ hợp lý trong xã hội Việt Nam hôm nay.

Các Kitô hữu đã hiện diện tại huyện Con Cuông từ lâu. Bắt đầu năm 1970, các linh mục đến địa phương để cử hành Thánh Lễ và để giúp đỡ người thiểu số. Một linh mục đến nơi đó thường xuyên vào ngày Chúa nhật để cử hành Thánh Lễ.

Chúng tôi không hiểu được tại sao nhà chức trách lại can thiệp một cách dã man như vậy với giáo điểm Con Cuông. Năm ngoái một trái mìn phát nổ ngay trước nhà nguyện. Đó là một hành động tội ác. Chúng tôi phản đối tuy nhhiên không có phản ứng nào từ phía chính quyền dân sự hoặc giới chức công an.

Chúng tôi muốn sống trong đối thoại với chính quyền. Chúng tôi không có ý định dùng sự việc Con Cuông để áp đặt các yêu sách của chúng tôi hoặc để phỉ báng Đảng và chính quyền. Nhưng sự việc ngày mồng một tháng Bảy là ngoại lệ, nó không thể nào chấp nhận được đối với đa số người Công giáo. Nhà cầm quyền đã đi quá xa! Như chúng tôi thường nói với nhau, khi một vài giới hạn đã vượt qua, chúng ta phải phản ứng. Kiên nhẫn là một nhân đức Công giáo, một đức tính nhân bản.

Tuy nhiên, vì mọi việc mang tính chất con người, nó có những giới hạn của nó mà không thể vượt qua mà không bị trừng phạt. Đó là cảm nghĩ của những người Công giáo trong giáo phận chúng tôi. Trong hoàn cảnh khó khăn ưu tiên là tình liên đới với anh chị em Công giáo trong giáo phận chúng tôi. Chúng tôi không chỉ muốn phản đối, chúng tôi còn muốn bày tỏ tình liên đới này và đòi hỏi công lý cho những nạn nhân của sự tàn bạo này.

Hỏi: Sự kiện ở Con Cuông có phải là hoàn toàn riêng lẻ hay là trong giáo phận của Đức cha còn có những sự kiện tương tự như vậy xảy ra?

Giám Mục Nguyễn Thái Hợp: Hai năm trước, ở Quảng Bình, tại làng Tam Tòa, cũng đã xảy ra sự kiện bạo động như những việc đã xảy ra ở Con Cuông. Bạo lực, tôi không biết tại sao bây giờ lại lan đến tỉnh Nghệ An. Những sự kiện không thể chấp nhận được ở Con Cuông lại xảy ra nơi đó. May mắn thay, vào lúc này ở những tỉnh khác, không có những vụ xung đột tương tự. Vào dịp lễ Giáng Sinh năm ngoái, một viên chức cao cấp của chính quyền từ Hà Nội đến chúc mừng chúng tôi Giáng Sinh Hạnh Phúc và phát biểu những lời chúc tốt đẹp của chính ông ta.

Hỏi: Đức cha là chủ tịch Ủy Ban Công Lý và Hòa Bình thiết lập bởi Hội Đồng Giám Mục Việt Nam một năm rưỡi qua.
Giám Mục Nguyễn Thái Hợp: Thực ra, Ủy ban của chúng tôi chỉ mới bắt đầu sứ vụ của mình một thời gian ngắn vừa qua. Trong khoảng một năm rưỡi, chúng tôi chưa thực hiện được nhiều điều, bởi vì những giới hạn nhân sự và cũng bởi vì hoàn cảnh chính trị-xã hội không cho phép chúng tôi thực hiện những gì chúng tôi nghĩ và chúng tôi mong muốn.

Chúng tôi xem việc phổ biến và thực hành Học Thuyềt Xã Hội của Giáo Hội như là phương thức để phúc âm hóa thế giới. Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nói: “Học thuyết Xã Hội của Giáo Hội không phải là một giải pháp thứ ba giữa tư bản một phía và chủ nghĩa Marx ở một phía kia.” Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã thêm vào và cho rằng Giáo hội không thay thế nhiệm vụ của chính quyền, nhưng có nhiệm vụ cộng tác và đối thoại với chính quyền với mục đích phục vụ con người. Chúng tôi phải phúc âm hóa và phục vụ con ngưòi của thời đại của chúng tôi.

Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI cũng đã yêu cầu các giám mục Việt nam cộng tác và đối thoại thẳng thắn với nhà nước. Tuy nhiên, ơn gọi truyền giáo của chúng tôi đòi buộc chúng tôi ưu tiên tôn trọng sự thật, trở nên hữu ích trong việc phục vụ quốc gia và đồng thuận với nhân quyền. Do đó chúng tôi là thành phần của đối thoại, một cuộc đối thoại rất thú vị nhưng nó cũng không đơn giản và dễ dàng chút nào.

Hỏi: Ấn hành mới nhất do Ủy Ban của Đức cha là một bản phúc trình mang tựa đề “Nhận định về một số tình hình tại Việt Nam hiện nay.” Đức cha đề cập đến biến đổi tích cực của quốc gia trong những năm qua đặc biệt trên lãnh vực kinh tế. Tuy nhiên, Đức cha cũng nhấn mạnh đến nhiều khía cạnh tiêu cực của xã hội hôm nay.

Giám Mục Nguyễn Thái Hợp: Nào chúng ta hãy nhìn vào lịch sử Viêt Nam trong hơn 40 năm qua, từ năm 1975 cho dến năm 1990, tình trạng khó khăn, đặc biệt vào thập niên 80. Vào lúc đó, có quá nhiều khó khăn, đặc biệt cho người Công giáo. Rồi, vào thời kỳ từ 1990 cho đến 2008-2009, hoàn cảnh thay đổi. Chính sách đổi mới từ từ đạt được những tiến bộ và thay đổi đất nước trên mọi lãnh vực. Điều này không thể chối cãi được. Tuy nhiên, trong những năm qua, đã cho thấy rõ ràng tiến trình thay đổi đã chậm lại.

Xã hội dân sự và xã hội chính trị cũng đã gặp phải sự đình trệ. Không phải tôi là người bi quan, nhưng vì tình trạng tồi tệ. Hiện trạng xã hội-chính trị đáng lo ngại. Tôi không phải là người duy nhất nghĩ điều này. Do đó, với bản nhận định này Ủy Ban của chúng tôi mong muốn tiếng nói phản biện được lắng nghe, nhưng là một phê bình xây dựng, mong muốn được thấy quốc gia cương quyết chọn con đường phát triển đích thực. Phát triển kinh tế phải liên kết với phát triển xã hội và phát triển nhân bản.

Hỏi: Ngày nay cuộc chiến bảo vệ chủ quyền Việt Nam được ủng hộ bởi nhiều người kể cả những người Công giáo. Chính Đức cha cũng đã nói đến điều này một vài lần. Đức cha có nghĩ rằng cuộc chiến này cũng là một phần của sứ vụ mục tử của Đức cha?

Giám Mục Nguyễn Thái Hợp: Trong Hiến Chế về Hội Thánh trong thế giới hôm nay, Công Đồng Vatican II tuyên bố: “Vui mừng và hy vọng, đau buồn và âu lo của con người hôm nay, của những người nghèo và những người khổ đau, cũng là vui mừng và hy vọng, đau buồn và âu lo của những người môn đệ của Chúa Kitô và con cái của đất nước, chúng tôi là những người Việt Nam và là Kitô hữu.

Việt Nam là đất nước mà Chúa đã trao cho chúng tôi để thực sự trở nên con người, và trở nên một công dân và là Kitô hữu trong đất nước ấy. Bởi vậy, cùng với những công dân khác, Công giáo, không-Công giáo và kể cả những người Mácxít nữa, chúng tôi muốn bày tỏ mối quan tâm của chúng tôi liên quan đến tình trạng rất nguy hiểm đối với vận mệnh của quốc gia.

Hỏi: Vấn đề tự do tôn giáo trong bản nhận định của Ủy Ban Công Lý và Hòa Bình về tình trạng tổng quát của quốc gia.

Giám Mục Nguyễn Thái Hợp: Chúng tôi muốn ghi nhận rằng chính quyền đã thực hiện nhiều điều, vì thiện ý đối với Giáo Hội cũng như với tôn giáo nói chung. Nếu làm một cuộc so sánh giữa tình trạng của Giáo Hội ở Việt Nam không bao lâu sau năm 1975 và với tình trạng hiện nay, chúng ta có thể thấy rằng đã có nhiều tiến bộ. Việt Nam đã vào Tổ Chức Thương Mại Quốc Tế, Việt Nam đã trở nên thành viên của nhiều định chế quốc tế, và bây giờ Việt Nam bắt buộc phải thi hành những quy ước quốc tế về nhân quyền. Vấn đề còn lại là đạt cho được việc bình thường hóa tình trạng liên quan đến tôn giáo.

Hiện nay một Nghị Định về tôn giáo đang được soạn thảo. Tuy nhiên, nếu tình trạng đã là bình thường, thì chẳng cần đến Nghị Định này. Cần phải đối xử những người Công giáo, không-Công giáo, Phật Tử và tất cả những người khác như là công dân! Chúng tôi đã có luật dân sự và mỗi người phải được đối xử chiếu theo pháp luật. Tôi không nói rằng điều này có thể thực hiện tất cả trong cùng một lúc. Nhưng chúng tôi cần phải nhắm tới tình trạng này. Nếu chúng tôi thành công, thì lúc đó chúng tôi có thể nói rằng thực sự có tự do tôn giáo.

(Peter Nguyễn Tấn dịch)
Nguồn: VietCatholic

* Link nguồn tin trên: http://hoilatraloi.blogspot.com/
Special News * Xem tiếp, xin hãy nhấn chuột vào 1 trong 3 chữ màu xanh dưới đây: Newer Post, Home, Older Posts

Blog Archive